NỖI LÒNG NGƯỜI CHĂN CHIÊN

NỖI LÒNG NGƯỜI CHĂN CHIÊN

 21:38 18/04/2018

Tình thương thúc đẩy, chàng chuẩn bị lương thực, với cây gậy gỗ, chàng dẫn chiên lên đường. Ðường lên núi chỉ có mình chàng. Trên trườn núi mênh mông, chàng tiếp tục đi, can đảm. Chàng chỉ có một niềm vui: tình thương cho bầy chiên. Bầy chiên gặp cỏ non thì hớn hở. Chúng ham ăn, quên người chăn. Chàng ngồi đó, trên bờ đá. Ánh nắng làm bóng chàng đổ dài trên nền cỏ.

Thống kê

  • Đang truy cập71
  • Hôm nay18,676
  • Tháng hiện tại253,208
  • Tổng lượt truy cập35,519,489
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây