ĐI TÌM CHÍNH MÌNH

Thứ sáu - 15/08/2014 21:26

ĐI TÌM CHÍNH MÌNH

Bạn phải đi ra khỏi nơi mà bạn cảm thấy thoải mái và đi vào vùng hoang dã của trực giác của bạn. Những gì bạn sẽ khám phá hẳn là rất tuyệt vời. Những gì bạn sẽ khám phá ra chính là bạn – Alan Alda
Trong dụ ngôn viên ngọc quý của Phúc Âm Mát-thêu chương mười ba, Chúa Giêsu ví một người đi tìm nước trời giống như đi tìm viên ngọc quý, và khi tìm được rồi, người ấy bán hết những gì mình có mà đổi lấy viên ngọc quý báu ấy.  Có lẽ trong dụ ngôn này, một trong những điểm mà được Thánh sử nhấn mạnh đến là việc đi tìm.  Chúng ta có thể nói rằng chúng ta là những con người luôn luôn đi tìm. Ngày nào chúng ta còn sống là ngày đó chúng ta còn đi tìm.  Đây cũng là câu hỏi mà Chúa Giêsu hỏi hai người môn đệ đầu tiên trong Phúc Âm Gioan sau khi Ngài chịu phép rửa, “Các anh tìm gì thế?” (Ga 1:38).  Như vậy, có bao giờ chúng ta ngồi nhìn lại xem mình đang đi tìm gì không?  Những gì mà chúng ta đang theo đuổi tìm kiếm có giá trị thật cho cuộc sống hay là chúng ta chỉ đi tìm thú vui chóng tàn?  Chúng ta tìm kiếm ở đâu?

Ở xã hội tiêu thụ này, nơi chúng ta có thể đi tìm là ở những trung tâm mua sắm, hay chúng ta có thể đi tìm những câu chuyện bên lề, những đối thoại vô bổ ở những quán càfe, hay chúng ta đi tìm thú vui ở những cuộc cá độ, ở những nơi hẹn hò chè chén say sưa.  Trong thế kỷ hiện đại này, chúng ta có khuynh hướng đi tìm chính mình qua internet, ở những tin nhắn, hoặc email.  Lúc nào chúng ta cũng chú tâm vào cái điện thoại bên người và mong chờ những lời nhắn, những cuộc gọi để chứng tỏ mình còn được để ý và nhớ đến.  Thậm chí chúng ta bị chi phối đến nỗi gia đình chúng ta trở thành thứ yếu. Ngay cả trong thánh lễ khi mà chúng ta đang cùng với gia đình và cộng đoàn dân Chúa tụ họp để nhớ đến Đấng mà không ngừng ban phát ân sủng cho ta, lòng chúng ta vẫn hướng về một vật vô tri – đó là cái điện thoại.  Chúng ta để cho con người của chúng ta trở nên nô lệ và nghèo nàn đến mức độ đó sao? Thật sự chúng ta tìm được gì ở những nơi này?  Có bao giờ chúng ta tìm được nguồn vui đích thực ở những đam mê, ở một liên hệ mà thật sự không mang lại một chút gì cho cuộc sống, hay ở những vật vô tri vô giác này không?  Chúng ta có biết chúng ta thật sự đi tìm gì không?

Có lẽ điều chúng ta thật sự luôn đi tìm kiếm là chính con người thật của mình vì chúng ta chính là viên ngọc quý mà Thánh sử Mát-thêu muốn nói đến, và viên ngọc quý báu ấy chỉ có thể tỏ sáng qua Ngôi Hai Thiên Chúa.  Chúng ta không thể đi tìm viên ngọc quý của chính mình khi tâm hồn mình còn chưa biết hướng về Chúa Giêsu.  Bởi thế, chúng ta không cần phải bôn ba đi tìm nơi nào khác vì ngay trong tâm hồn chúng ta là một Thiên Đàng.  Tâm hồn chúng ta là thửa ruộng nơi mà Thiên Chúa ẩn giấu món quà cao quý nhất mà Ngài ban tặng cho nhân loại, đó là Ngôi Hai Thiên Chúa. 

Khi chúng ta biết hướng về Ngôi Hai Thiên Chúa, lúc đó chúng ta biết hướng về Nước Trời vì Nước Trời đối với mỗi người là nơi mà Thiên Chúa và con người gặp gỡ, nơi mà Chúa Giêsu cùng với chúng ta cày cấy mảnh đất tâm hồn của mỗi người để đơm bông kết trái, nơi mà ta gặp được Đấng đã hạ mình xuống thế để chia sẻ những gì Ngài được mạc khải bởi Thiên Chúa Cha với chúng ta.  Lúc ấy trong ta là nơi mà trời với đất sum họp.  Chúng ta sẽ gặp được chính mình đang được ẩn dấu trong Mầu Nhiệm Ngôi Lời Nhập Thể.  Chúng ta chỉ có thể tìm được kho tàng của chính mình đang được bao bọc của ân sủng Thiên Chúa khi mà chúng ta biết mở lòng để cho sự gặp gỡ huyền diệu ấy được thực hiện trong tâm hồn mình.

Điều mỗi người chúng ta cần xin là biết mong mỏi đi tìm chính con người thật của mình, viên ngọc quý của mình, đang được ẩn giấu trong Chúa Giêsu.  Có lẽ chúng ta cũng có những kinh nghiệm tương tự trong cuộc đời đó là những gì chúng ta muốn tìm chỉ có thể thấy được khi chúng ta thật sự đi tìm, và hành trình đi tìm đó giúp chúng ta khám phá ra chính mình và biết chính mình hơn.  Đây là kết quả của vẻ đẹp bí ẩn của con người vì con người chúng ta được dựng nên thật đẹp, đầy Thần Khí Thiên Chúa, và mang vẻ đẹp bí ẩn ngàn đời của Ngài.  Mong rằng chúng ta dám dành thời gian để tìm chút tĩnh lặng trong tâm hồn, biết lắng nghe nhịp đập của con tim mình, và lắng nghe xem tâm hồn mình đang đi tìm kiếm gì.  Chúng ta cần biết tâm hồn chúng ta đang tìm kiếm vẻ đẹp của chính nó ở nơi nào, và nó đang ở đâu.  Hơn nữa, chúng ta cần phải biết tâm hồn chúng ta đang mong mỏi điều gì nơi Ngôi Hai Thiên Chúa và xin Ngài ban ơn để giúp chúng ta lên đường đi vào thửa ruộng nội tâm.


 

Tác giả bài viết: Củ Khoai

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Thống kê

  • Đang truy cập107
  • Hôm nay12,030
  • Tháng hiện tại260,701
  • Tổng lượt truy cập35,907,046
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây