Dụ trùm buôn hổ ra sân bay Tân Sơn Nhất đón khách sộp
Tuy nhiên, qua hóa trang xâm nhập, tàn nhẫn thay, các “ông bà chủ” của trang facebook bán hổ bán gấu lại rất... thật thà. Ít ra là ở điểm: họ có hàng, sẵn sàng giao tận nhà cho quý vị, cốt sao có tiền.
Thật lạ. Bất kỳ khách hàng nào cũng có thể bắt đầu quá trình liên lạc, nếu biết tạo mối tin tưởng, có thể xem hàng và yêu cầu đối tượng khiêng chúa sơn lâm đến tận nhà mình. Mọi việc còn công khai trên mạng xã hội nhiều người dùng nhất hành tinh. Vì sao lại trắng trợn như vậy, cơ quan chức năng đứng ở đâu?
Tr. là tên thật của người có facebook mà chúng tôi đang nói, khi tiếp cận, anh ta đưa ra 1 cái cardvidit hẳn hoi: “Tên đơn vị: VIP HÀNG ĐỘC, tên: A Tr.”. Danh thiếp in xanh đỏ tím vàng, ghi đủ thông tin số điện thoại, “chức năng nhiệm vụ” ở “lĩnh vực”: “Rượu ngâm động vật” Anh ta chụp ảnh chính mình, 1 người đàn ông to cao, mặt rõ ràng, nét đanh từng sợi tóc. Người này khoác lên cổ những con trăn dài mấy mét, nặng đến mức người yếu sức sẽ không thể đứng vững nổi. Đặc biệt, cặp trăn bóng nhoáng đó đang... sống. Tiếp đến là bình rượu ngâm mèo rừng, hổ con, tay gấu, rắn hổ mang. “Show” (khoe) hết lên face, 93 triệu đồng bào cùng có thể xem. Qua nhiều lần giao dịch, “so găng đấu trí”, Tr. lọc dần đối tượng khả nghi, dường như người tự nhận mình là chủ facebook kể trên đã cảm nhận được sự đeo bám “cầu thị mua hàng” của chúng tôi.
Trong vai 1 người hãnh tiến, kiếm được nhiều tiền nhờ mánh lới, cần thăng quan tiến chức, muốn bí mật mua hàng độc biếu đối tác quan trọng trong dịp Tết năm con Chó. Cao hổ có nhiều rồi, giờ chúng tôi muốn mua những động vật quý hiếm và đắt đỏ đã “tửu táng” (ngâm rượu) toàn thây để… tăng cường sinh lực cho mình và cho đối tác.
Trong 1 lần, khi chúng tôi tiếp tục gọi, đầu dây bên kia của số điện thoại rất đẹp đăng trên facebook của người tự giới thiệu tên là “A Tr.”. Chúng tôi đòi được cược tiền trước, gửi thẳng vào tài khoản ngân hàng, sẵn sàng cử nhân viên đặc biệt vào phía Nam để tiếp xúc. Để tránh A Tr. Nghi ngại, “tôi không hỏi tên gia chủ và hứa đến bất cứ địa điểm nào mà anh cho là an toàn để giao dịch”, “tôi là dân làm ăn, cũng danh tiếng lớn, không muốn xuất hiện trong mua bán, sợ lộ ra việc làm phi pháp sẽ ảnh hưởng đến tương lai cũng như “sinh mệnh” của... cái ghế đang ngồi. Chứ tiền nong… không là vấn đề”. Trước thái độ cầu thị đó, A Tr. đã xuống nước ngay, thái độ bỗng trở nên… ấm áp hẳn. Anh ta bảo, sẵn sàng ra tận sân bay Tân Sơn Nhất đón người của chúng tôi. Sẵn sàng gặp.
Sau khi trình bày những hiểu biết của mình về thế giới rượu ngâm động vật và các mánh lới bán hàng trên facebook, chúng tôi đã được Tr. tin tưởng nhiều hơn. Anh ta đem gan ruột ra khoe. Vừa lái xe ôtô của mình chở khách đi, Tr. vừa thao thao giải thích: “Bọn anh định mua con hổ và con mèo rừng hơn trăm triệu ăn thua gì. Nó là đơn hàng lèo tèo mà. Chúng em bán nhiều chỗ khủng hơn nhiều”.
Tr. tiết lộ: “Tay gấu em để ở nhà, ngay TPHCM, còn con cọp thì giấu dưới Long An”. Chúng tôi yêu cầu cho xem hàng, Tr. cũng đồng ý và tự tay lái chiếc Fortuner khá đẹp đưa khách đi khắp nơi. Chúng tôi chê đắt hơn giá cả ngoài Bắc, Tr. dốc bầu tâm sự: “Em cũng là dân gốc Bắc vào đây làm ăn, giọng vẫn là giọng Vĩnh Phúc. Em muốn chữ tín là vàng, còn làm ăn lâu dài, vì thế hàng của em là chuẩn. Hổ mang từ Lào, Campuchia về. Hổ con ngâm rượu giá 88 triệu đồng 1 con. Lòng hổ bọn em ăn rồi, cả con hổ ngồi rồi bơi trong hũ rượu cực đẹp. Ăn thịt hổ thì dễ, nấu cao hổ thì dễ, phải người có “chất chơi” mới biết cảm nhận giá trị của hổ ngâm rượu cả con. Vừa bổ vừa tuyệt đẹp!”, Tr. gạ khách.
88 triệu một chú hổ con, mời uống thêm cao hổ và sừng tê giác
Vậy là, không còn là chuyện của trên mạng xã hội ảo và lừa lọc điêu trá nữa. Nhóm PV của chúng tôi xâm nhập vào tận các “ổ” của Tr., do chính Tr. đưa vào và thao thao giới thiệu. Trụ sở thứ nhất mà Tr. đưa chúng tôi đến là 1 căn hộ chung cư nhỏ ở quận 6, TPHCM. Đường đi khá ngoắt nghéo, không biết Tr. cố tình đi vòng như vậy để đánh lạc hướng khách xa hay chỗ đó khuất nẻo thật. Nơi này, có thể cơ quan chức năng kiểm tra hơi rát, nên Tr. để rất ít hàng. Chủ yếu rắn hổ mang chúa, tay gấu (2 cái) và vài loài động vật đã chết bị cấm buôn bán khác.
Còn “đại bản doanh” ở Long An của Tr., anh ta tiếp tục lái xe Fortune đưa chúng tôi về miền Tây Nam Bộ. Căn nhà không quá tồi tàn cũng chẳng sang trọng, cũng chẳng phải nhà của đại gia buôn hổ như người ta tưởng. Càng không kín cổng cao tường, chó dữ gác lăm lăm như các nơi khác chúng tôi đã xâm nhập. Nơi này mở cửa, có anh bạn của Tr. sinh sống khá đạm bạc. Giữa phòng khách trưng bày thi thể hổ, tay gấu và mèo rừng vô tư. Mua thì bán, thích thì gửi hàng lên xe khách ra tận Hà Nội cho, “lót đường” để an toàn bằng cách nào, Tr. hứa sẽ lo được. “Tiền trao cháo múc” cũng chơi mà ứng trước cũng được. Đầu óc Tr. rất thoáng. Anh ta buôn hổ, buôn gấu, buôn cả ôtô và “chỉ trỏ” đất đai. Cái gì ra tiền là làm.
Đây là con mèo rừng, “bơi” trong hũ rượu. Con mèo khá to, mà không hiểu họ giết mổ kiểu gì, sau khi làm sạch, bỏ vào “bể bơi” tửu táng rồi, thì sinh linh tội nghiệp ấy vẫn có hình cốt rất sinh động. Có con lè lưỡi, dạng 2 chân 2 tay, tênh hênh giơ dương vật ra như nhắc nhở người nốc rượu là uống gì bổ nấy. Có linh miêu ôm củ sâm to đùng, như đang gặm một cách thèm thuồng nhất, tội nghiệp và trớ trêu nhất. A Tr. tâm đắc lắm với vẻ đẹp của hũ rượu thú rừng “nghệ thuật” đó. “Con linh miêu này có giá 8 triệu đồng”.
Anh ta xắn tay áo, cái đồng hồ vàng chóe lộ ra, bình rượu sóng sánh thứ nửa rượu, nửa thịt động vật bốc mùi khăn khẳn. Chúng tôi muốn bỏ chạy vì cảm giác rợn người, nhưng Tr. thì hỉ hả vô cùng. Anh ta nắm cổ, xách tai con linh miêu ra khỏi bình rượu, con vật trợn mắt, nhệch cái mồm như khóc lóc van xin. Tr. bảo, “đây, anh xem, mèo rừng xịn, to, béo, “trang điểm” đẹp, mới ngâm nước một. Nước cốt. Em thề... Còn đây là hổ con, móng vuốt sắc nhọn, vừa mới ngâm, các cục máu còn cả. Riêng lòng phèo không ngâm được nên em đã đem nhậu hết rồi. Giá trọn gói là 88 triệu đồng”.
“Tay” hổ đang bơi trong hũ rượu trong vắt, lại còn biết hài hước cầm lấy 1 quả thuốc phiện vân vi giơ lên như mời khách. Thấy chúng tôi xin phép chụp ảnh con hổ “nghệ thuật” quá (như từ dùng của giới buôn của Tr.) thì Tr. thích thú lắm. Anh ta bảo, cứ chụp nhưng phải thận trọng “nọ kia”, vì hơn ai hết, anh ta biết đó là hàng cấm. Nhân chuyện quả thuốc phiện, lá và cây anh túc thả trong hũ rượu ngâm hổ nguyên con. Tr. ngẫu hứng giới thiệu tiếp, “em còn 2 cái tay gấu ngay trong nhà, giá chỉ 1,5 triệu đồng, tay gấu đây. Ngâm cũng với hoa anh túc và quả thuốc phiện. Rắn hổ mang chúa 18kg/con, ngâm vào hũ rượu, cả thảy có giá 30 triệu đồng…”. Có vẻ kho hàng của Tr. rất lớn, tùy theo mức độ niềm tin vào khác hàng mà phơi bày ra cái gì thôi.
Khi chúng tôi hứa sẽ mua con hổ nhỏ đã ngâm rượu với giá 88 triệu đồng, chưa kể công vận chuyển, Tr. tỏ ra vui không giấu diếm. “Em mời anh uống rượu với cao hổ cốt, sừng tê giác, toàn món hảo hạng, khách quý và em có cảm tình riêng lắm thì mới mời đó”. Lúc nghi ngờ, lúc như bộc tuệch cả gan ruột với người mới quen, Tr. bảo: “nghề này đụng vào hàng cấm. Phải thận trọng lắm. Đại gia nào đặt mua hổ, bảo vận chuyển gia Bắc, cả một gia tài mang từ Lào, Campuchia về, em phải nghiên cứu kỹ đối tượng mới dám mang hàng ra. Sập bẫy, mất hàng đã sạt nghiệp, chưa kể còn vướng vào luật pháp. Nhưng vẫn phải “đâm lao theo lao”, bởi buôn đúng hàng cấm, hàng độc thì dân chơi lắm tiền họ mới mua. Em cũng muốn bán hàng sống, vì được giá và nhiều người thích. Nhưng phải thịt hết “chúng nó” thôi, vì mang con hổ sống trên ôtô thì quá nguy hiểm...”
Trước khi chia tay, có lẽ, lòng tràn ngập hy vọng, Tr. nói thêm “em mừng vì anh “tâm huyết” xem hàng. Thú thực là em ngại vận chuyển hàng ra Hà Nội hay các tỉnh xa lắm, lích kích, mất nhiều tiền bạc và thủ đoạn để làm luật và lách khỏi các trạm kiểm soát. Nhưng nghề của em mà, em biết mình làm hàng cấm nhưng cũng biết cách để giao hàng xịn cho anh thành công. Em làm nhiều năm rồi mà, có bị sao đâu. Hàng bây giờ chạy lắm, có mấy “con quan” đã xem hàng, nhiều đại gia ngấp nghé lắm, nếu anh không lấy sớm, em bán mất thì đừng có tiếc...”
(còn nữa)