18 ĐIỀU TÂM NIỆM

Thứ ba - 13/01/2015 17:43

18 ĐIỀU TÂM NIỆM

180. Khi sinh ta vào đời, Thượng Ðế đã trồng trong mỗi người một hạt giống hoa thơm ngát. Bổn phận của mỗi người chúng ta là hãy làm cho hạt giống đó trổ bông. Gía trị con người ở chỗ đã cộng tác với Thượng Ðế, để làm trổ sinh hạt giống đó.
 


1.             KHO TÀNG vô tận của ta là NỤ CƯỜI
2.             THÔNG MINH  nhất của ta là TỰ CHỦ
3.             CÔNG BÌNH nhất ta có là THỜI GIAN
4.             BẠN THÂN nhất của ta là SỨC KHỎE
5.             AN ỦI NHẤT của ta là BỐ THÍ
6.             SỨC MẠNH nhất của ta là KHOAN DUNG
7.             THÔNG THÁI nhất của ta là TÌNH THƯƠNG

8.             HY VỌNG nhất của ta là TỰ THAY ĐỔI
9.             THÀNH CÔNG nhất của ta là SỰ LỄ ĐỘ
10.          KẺ THÙ nhất của ta là THAM VỌNG
11.          CÔ ĐỘC nhất của ta là MẶC CẢM
12.          DẠI DỘT nhất của ta là TUYỆT VỌNG
13.          ĐAU KHỔ nhất của ta là TỰ TI
14.          SAI LẦM nhất của ta là DỐI TRÁ
15.          ĂN NĂN nhất của ta là BẤT HIẾU
16.          TẬT NGUYỀN nhất của ta là GHEN TỊ
17.          YẾU ĐUỐI nhất của ta là THỊNH NỘ
18.          THẤT BẠI nhất của ta là TỰ KIÊU.
 
Sưu tầm
 



Lm. Giuse Vũ Xuân Huyên 





180. Khi sinh ta vào đời, Thượng Ðế đã trồng trong mỗi người một hạt giống hoa thơm ngát. Bổn phận của mỗi người chúng ta là hãy làm cho hạt giống đó trổ bông. Gía trị con người ở chỗ đã cộng tác với Thượng Ðế, để làm trổ sinh hạt giống đó.
179. Ðể làm đẹp cuộc đời mỗi người hãy tự sống theo lý tưởng: „ Tôi không phải là sen, cũng chẳng mong là bùn, nhưng luôn mơ ước đem sen trồng trong bùn.“
178. Nếu lòng bạn là cây đàn thì đừng sợ đời mình vô nghĩa. nếu lòng bạn là dòng nhạc, thì đừng sợ đời mình buồn tênh.
177. Chí khí người thanh niên yêu chữ „ dù“ và gh ét những chữ „ nhưng“.
176. Nhiều khi chán nản với bổn phận hằng ngày của lý tưởng. Ðộc điệu lãng nhách. Hãy nhìn anh công nhân làm việc dây chuyền trong các hãng xưởng. Ngày nào cũng vậy, có khi kéo dài mấy chục năm, vẫn cứ chỉ một cử điệu. hãy nhìn bà lau chùi trong các nhà thương. Ngày nào cũng bằng ấy công việc, ngày nào cũng bằng ấy căn phòng. Tại sao họ làm được? Vì họ có lương! Chán nản với bổn phận tinh thần, vì không nhìn thấy „ lương“ sẽ được trả vào đời sau.
175. Dè dặt trong lời nói trói chặt sự mất lòng.
174. Nếu ai cũng cho mình là quan trọng ( S. Freud gọi ´là thụ dục huyễn ngã) và cố gắng cho ra vẻ quan trọng thì thế giới sẽ hỗn loạn vì nạn tranh quyền.
173. Lời nói xấu như con chim bồ câu đựợc thả ra từ chuồng nào thì lại bay ngay về chuồng đó.
172. Tôi vừa là bạn thân vừa là kẽ thù của chính tôi. Khi nào tôi chiều tôi, thì tôi trở thành kẻ thù của chính tôi. Trái lại, khi nào tôi ngặt với tôi, thì tôi lại trở thành bạn thân của chính tôi.
171. Khuynh hướng xấu như ngọn lửa mà đời người là cây nến dài. Bao lâu cây nến vẫn còn lửa cháy. Còn sống là còn lửa cám dỗ. Dập tắt là chyuện khó, nhưng chế ngự làm sao để ngọn lửa đừng cháy bừng lên làm cây nến mau tan biến đã là một cuộc sống rất anh hùng.

Tác giả bài viết: Van-Thien Dinh

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Thống kê

  • Đang truy cập115
  • Hôm nay13,251
  • Tháng hiện tại281,856
  • Tổng lượt truy cập35,548,137
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây