Linh mục Anthony De Melo có kể câu chuyện sau: Có một linh sư Ấn giáo nổi tiếng thánh thiện, ông đã mở được nhiều trung tâm cầu nguyện và qui tụ được nhiều đệ tử. Ngày kia, có một người tìm thầy học đạo tình cờ đến trước cửa trung tâm. Con người khao khát chân lý từ bao năm nay cảm thấy như được giác ngộ khi gặp gỡ vị linh sư. Vị linh sư nói với anh:
- Trước khi nhận ngươi làm đệ tử, ta thấy cần phải thử thách ngươi về sự vâng lời. Đằng trước trung tâm có một dòng sông dày đặc cá sấu, ta muốn ngươi phải lội qua dòng sông ấy.
Không một chút do dự, người thanh niên để nguyên quần áo quăng mình xuống dòng sông. Vừa lội qua dòng sông anh vừa hô lớn "Tung hô quyền năng kỳ diệu của thầy tôi". Như có sự hổ trợ của nhiều người và của chính vị linh sư, người thanh niên đã bơi qua dòng sông và trở về an toàn. Sự kiện này càng làm cho vị linh sư thấy mình là người thánh thiện.
Lập tức, ông cho tập trung các đệ tử trong nhà lại và trịnh trọng bước xuống dòng sông, vừa công khai bơi lội vừa hô lớn: "Tung hô quyền năng của ta, tung hô quyền năng của ta". Thế nhưng, ông vừa dứt lời thì đàn cá sấu ào tới cắn xé ông nát ra từng mảnh. ***
Thánh thiện chính là quên mình, quên mình đến độ không được phép ý thức về sự thánh thiện của mình. Thiên Chúa ban cho ta sự thánh thiện là để cho người khác hưởng dùng. Bao lâu sự thánh thiện đem lại lợi ích cho kẻ khác thì bấy lâu người đó còn thánh thiện. Trái lại, kể từ giây phút một người thánh thiện giữ riêng ân huệ cho mình, thì người đó đánh mất sự thánh thiện, đồng thời đánh mất chính bản thân mình.
Thật ra, thánh thiện không là một đặc ân cho một số người ngọai hạng. Đó là ơn gọi của mỗi người Kitô. Người Kitô không thể không là người thánh thiện, vì chính thánh thiện là tên gọi của Chúa Kitô: "Ngài là Đấng Thánh". Ngài là Đấng Thánh", bởi vì hơn ai hết Ngài là Đấng quên mình. Thánh Phaolô đã nói đến sự thánh thiện của Chúa Kitô bằng công thức: "Ngài đã tự hạ vâng phục cho đến chết và chết trên thập giá".
Đó cũng là lý tưởng của người Kitô. Chúa Giêsu đã từng nói: "Ai tìm cách giữ mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình thì sẽ bảo tồn được mạng sống". (Lc 17,33).
Quên mình, sống trọn vẹn cho người khác, đó chính là định nghĩa đích thực của sự thánh thiện. ***
Lạy Chúa, xin cho chúng con chỉ biết có một con đường thánh thiện, đó là phó thác cho Chúa, và sống trọn vẹn cho tha nhân. Xin giúp con luôn tiến bước trên con đường phục vụ, quên mình. Xin cho con không tìm vui hưởng một niềm vui nào khác hơn là mỗi ngày biết quên mình để sống cho tha nhân nhiều hơn. Amen.
Sưu tầm Lm. Giuse Vũ Xuân Huyên
110. Lời xin lỗi như một đốm lửa. Ðốt lên sẽ soi sáng và sưởi ấm chính mình, trước khi soi sáng và sưởi ấm tấm lòng của người được xin lỗi.
109. Ngạc nhiên giúp ta tìm tòi khám phá. Không biết ngạc nhiên, thì dù vĩ đại như Thượng Ðế, ta cũng chẳng khám phá ra Ngài. Coi mọi sự là hiển nhiên làm cho cuộc đời hết thú vị.
108. Hạnh phúc rất đơn sơ, nhưng ta thường tìm nó ở những nơi cầu kỳ. Vì thế gặp được nó nhiều khi hóa thành chuyện tình cờ.
107. Nếu để sống với kỹ thuật, thì những văn minh kỹ thuật phải làm cho họ hạnh phúc.
- Nếu để sống với đồng loại, thì chính đồng loại mới làm cho họ được hạnh phúc.
106. Những gì do bàn tay cho đi đều có thể đo lường ; nhưng những gì do con tim ban phát có gì để đo lường được đây ?
05. Kỹ thuật làm cho đời sống thêm nhàn hạ, nhưng chưa hẳn đã làm cho con người thêm hạnh phúc. Nhiều người trở thành qúa cô đơn, không biết phải dùng thời giờ nhàn hạ còn lại để làm gì cho có ý nghĩa.
104. Ðức tin là hạt giống . Ðức cậy là nắng ấm. Ðức mến là nguồn nước. Thiếu nắng, thiếu nước, mầm không nẩy. Thiếu cậy, thiếu nước, niềm tin suông.
103. Ðức tin là hạt giống. Con người cùng lắm chỉ có thể gieo trồng, vun tưới cho hạt giống sinh mầm thành cây, kết trái. Họ không thể làm ra hạt giống. Chính Thiên Chúa mới làm ra và ban phát hạt giống đó cho con người.
102. Có lòng tin, thì dù một chuyện không đáng tin cũng trở thành dễ tin. Không lòng tin, thì dù một chuyện rất đáng tin cũng trở thành khó tin.
Có lòng cậy, thì dù một người không đáng cậy cũng trở thành đáng cậy. Không có lòng cậy, thì dù một người đáng cậy cũng trở thành không đáng cậy.
Có lòng mến, thì dù một nét không đáng mến cũng trở thành đáng mến. Không có lòng mến, thì dù một nét đáng mến cũng trở thành không đáng mến.
Hãy hỏi mình có lòng tin, lòng cậy, lòng mến chưa, trước khi hỏi chuyện Chúa có đáng tin, người Chúa có đáng cậy, nét Chúa có đáng mến hay không.
101. Lời Chúa là hạt giống. Hạt giống nằm trong kho, không nẩy nở được. Muốn nẩy nở, phải được gieo vào lòng đất. Ai có can đảm gieo, mới có hy vọng gặt.