Câu chuyện con khỉ và quả táo gỗ

Thứ ba - 08/09/2015 21:14

Câu chuyện con khỉ và quả táo gỗ

Trong thế gian thật giả lẫn lộn này thật khó để có thể tìm ra đúng những điều chân chính, nhưng thực tế lại đáng cười hơn khi có những người dẫu biết rằng nó là giả vẫn ôm giữ mãi không buông, đến khi sức tàn lực kiệt mới nhận ra mình đã đánh mất những gì, âu cũng là một bài học ….
quả táo gỗ, giá trị thực, con khỉ, bài học cuộc sống, ảo tưởng,

Thử nghĩ xem bạn có đang như con khỉ kia, ôm giữ và mãi mê với quả táo giả mà quên mất bản thân mình. (Ảnh minh họa)

Trong khu rừng kia có một con khỉ rất hạnh phúc. Nó tìm ăn những trái cây ngọt lịm khi đói và nằm nghỉ ngơi khi mệt.

Một ngày, con khỉ đang lang thang bìa rừng thì thấy một ngôi nhà…
Trong ngôi nhà nhỏ bé đó, nó thấy một cái bát to đựng toàn táo, những quả táo tuyệt đẹp. Con khỉ liền trộm lấy một quả và chạy thật nhanh trở lại khu rừng.

Khi đã chạy thật xa, khỉ dừng lại đưa quả táo lên mũi ngửi nhưng chẳng thấy có mùi gì. Nó cố gắng ăn nhưng quả táo cứng ngắc đến mức đau cả răng. Thực ra quả táo này được làm bằng gỗ nhưng rất đẹp và trông như thật. Những con khỉ khác nhìn thấy quả táo cũng thèm được ăn. Con khỉ nọ thấy thế càng giữ chặt quả táo.

Có được quả táo đẹp, con khỉ rất tự hào và hãnh diện. Nó lang thang suốt trong rừng để khoe tài sản quý giá của mình. Quả táo lấp lánh ánh đỏ dưới nắng mặt trời dường như càng hoàn hảo hơn bao giờ hết. Và con khỉ càng ôm khư khư quả táo hơn, mặc dù cơn đói cồn cào trong bụng thúc giục nó đi kiếm cái ăn.

Những trái cây ngọt lịm hương rừng thôi thúc con khỉ, nhưng nó vẫn không chịu buông quả táo trong tay, nó sợ có kẻ nào khác đang rình mò sẽ lấy trộm mất. Thực sự, trong tâm trí con khỉ rất mệt mỏi, nó không thể thư giãn và dành lấy vài phút nghỉ ngơi cho mình. Nó vẫn đang cố gắng bảo vệ quả táo.

Con khỉ vẫn tự hào vì tài sản vô giá này nhưng bắt đầu cảm thấy ít hạnh phúc hơn. Nó tiếp tục đi dọc theo con đường mòn trong rừng, càng ngày càng cảm thấy quả táo nặng hơn. Thực ra bởi nó đang mệt mỏi, đói và kiệt sức. Nó không thể trèo lên cây để hái quả vì tay vẫn còn bận giữ quả táo. Điều gì sẽ xảy ra nếu nó tiếp tục ôm quả táo như vậy? Hay nó sẽ buông tay ra?

Mùi thơm của trái cây trước mặt toả hương thơm ngát, những quả chín đỏ mọng như trêu ngươi. Đắn đo một lúc, con khỉ quyết định buông quả táo bằng gỗ. Nó trèo lên cây hái quả ăn, lại cảm thấy hạnh phúc trở lại.

…..Đôi khi chúng ta cố gắng giữ chặt những giá trị tưởng chừng rất lớn mà không dám cho đi, rốt cuộc chỉ nhận lại sự mệt mỏi đến kiệt sức. Hãy biết cho đi và bạn sẽ được nhận lại nhiều hơn thế. Đó mới là hạnh phúc của cuộc sống….

quả táo gỗ, giá trị thực, con khỉ, bài học cuộc sống, ảo tưởng,

Nhất Tâm sưu tầm

 

Lão hòa thượng và chậu hoa vỡ

Yêu thương chỉ đơn thuần là yêu thương, đã yêu thương sẽ không có oán giận, hay nói đúng hơn oán hận xuất hiện khi yêu thương không còn. Điều đơn giản này không phải ai cũng có thể làm và thấu hiểu được…

 

yêu thương, tức giận, làm vỡ chậu họa, hòa thượng, chú tiểu,

Một lão hòa thượng ở ngôi chùa nọ rất yêu quý một chậu hoa lan thanh nhã, ông thường đích thân nhổ cỏ tưới nước, bắt sâu cho nó.

Cây hoa lan dưới sự chăm sóc tận tình của ông, trông vô cùng khỏe mạnh, trổ ra những bông hoa rất đẹp.

Có một lần, lão hòa thượng ra ngoài gặp gỡ bạn bè, liền giao chậu hoa này cho tiểu hòa thượng trông coi giúp.

Tiểu hòa thượng rất có trách nhiệm, chuyên tâm coi sóc chậu hoa giống như lão hòa thượng vậy, những cành hoa khỏe mạnh ngày một lớn lên.

Một ngày kia, tiểu hòa thượng sau khi tưới nước cho cây hoa lan xong liền đặt nó lên bệ cửa sổ, rồi ra ngoài làm việc, bất ngờ trời nổi cơn giông, gió lớn khiến chậu hoa ngã xuống đất vỡ tan tành.

Tiểu hòa thượng vội chạy đến, nhìn thấy cành là dập nát khắp mặt đất thì không khỏi đau lòng, cũng rất sợ lão hòa thượng trách mắng.

Tuy nhiên, mấy ngày sau, khi lão hòa thượng trở về, tiểu hòa thượng vẫn kể lại toàn bộ câu chuyện về chậu hoa kia và chuẩn bị chịu trách phạt, nhưng lão hòa thượng đã không nói gì cả.

Tiểu hòa thượng cảm thấy hết sức bất ngờ, bởi đó dù sao cũng là hoa lan mà lão hòa thượng yêu quý nhất. Lúc đó, lão hòa thượng mỉm cười nói rằng: Ta trồng hoa lan, không phải là vì để tức giận”.

Chỉ một câu đơn giản như vậy, nhưng đã nói ra thái độ nhân sinh rộng lượng của ông. 

Chúng ta làm việc không phải vì để tức giận, chúng ta yêu quý lẫn nhau cũng không phải là vì để tức giận. Những thứ ta đã bỏ tâm phó xuất nhưng không cách nào vãn hồi được thì cũng không cần phải oán trách, hối hận làm gì.

Lúc có được hãy cố gắng trân quý, lúc mất đi hãy bình thản đối mặt, chỉ cần không thẹn với lòng mình là được rồi.

Bạn nếu uất hận, cuộc sống đâu đâu cũng đều là sự uất hận.

Bạn nếu cảm ơn, cuộc sống đâu đâu cũng đều là sự cảm ơn.

Không phải thế giới này lựa chọn bạn mà chính bạn đã lựa chọn thế giới này.

Nếu đã không nơi lẩn trốn, chi bằng hãy bình thản đối diện.

Nếu đã không nơi thoát thân, chi bằng hãy vui vẻ thoải mái.

Nếu không có nơi nào là chốn tịnh độ, chi bằng hãy tịnh cái tâm ta.

Nếu không có nơi nào như ý nguyện, chi bằng hãy từ bỏ buông tay.

Yêu thương nhau không phải vì để tức giận, cũng không phải vì để cãi nhau… khi đã có được rồi thì hãy cố gắng trân quý. Giữ yêu thương cho tròn đầy cần phải dụng tâm mà làm.

Tác giả bài viết: Thanh Nuyên

Tổng số điểm của bài viết là: 1 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 1 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Thống kê

  • Đang truy cập39
  • Hôm nay9,270
  • Tháng hiện tại128,392
  • Tổng lượt truy cập35,050,874
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây