Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, có một lũ ếch sống yên bình trong vương quốc Giếng Cổ nọ. Ngày qua tháng lại, mùa cạn mùa khô, chúng đã quá chán chường mệt mỏi với việc muôn dân bách tính tự chủ tự trị. Vả lại toàn ếch là ếch với nhau, ông nào có mở miệng ra thì cũng ‘ộp ộp’ với chả ‘oạp oạp’ suốt như thế cả. Cứ nghe hoài đâm ra đến nản!
Ăn chay là một dạng ăn kiêng, nhưng ăn chay luôn liên quan ăn năn. Chắc hẳn không ai lại không biết ăn năn là gì. Vả lại, vì “nhân vô thập toàn”, ai cũng có kinh nghiệm tội lỗi, thế nên ai cũng đã trải nghiệm việc ăn năn.
Vì đều là bà con nên không lẽ tôi lại yêu cầu họ đóng tiền ăn, vả lại có muốn lấy khó, bởi mà khi mà ai đến cũng đều mở đầu bằng câu vừa như chào hỏi, vừa như chặn họng tôi..