Con người được tự do suy nghĩ cùng làm việc. Nhưng suy nghĩ cùng việc làm của con người bị giới hạn trong những chiều của không gian và thời gian, cùng có thể đo lường tính toán bằng những con số hay hình dạng.
Dùng một dây hay cây thước để đo lường, người ta có thể đo được chiều dài, chiều rộng hay cao một vật thể, một con đường một khoảng cách giữa hai điểm ở hai đầu.
Dây hay cây thước để đo cũng có hai đầu một khởi đầu và tận cùng. Một con đường khởi đầu từ một vị trí và kết thúc ở một vị trí khác ở mức cuối cùng. Cũng vậy, một hành trình bắt đầu với bước thứ nhất và kết thúc với bước cuối cùng.
Một lễ nghi phụng vụ, một lễ hội cũng vậy có khởi đầu và kết thúc. Người ta không dùng dây hay cây thước để đo một thánh lễ, một lễ hội. Nhưng dùng đồng hồ để đo lường, dẫu vậy điểm khởi đầu và điểm kết thúc cũng vẫn dễ dàng nhận ra.
Phần nhiều những sự thể trong đời sống có thể được nhận ra phân biệt rõ ràng khi nào lúc bắt đầu, và khi nào lúc kết thúc. Cũng có nhiều sự việc có thể nói chắc chắn được trước khi nó xẩy ra. Ví dụ người ta có thể nói trước được một ngày mới có khởi đầu vào nửa đêm (lúc 24.00 giờ) và kết thúc vào lúc nửa đêm ( lúc 24.00 giờ) tiếp sau đó.
Nhưng có những sự việc không thể đơn giản đo lường tính toán được như thế, như khi nào sự sống của một con người bắt đầu? Khi nào sự sống đó tận cùng? Việc này không đơn giản dễ dàng, và nói trước lại càng không thể.
Phúc âm nói đến ngày tận cùng của thế giới. Điều đó xảy ra thế nào? Người ta có thể nói chính xác được khi nào thế giới đã bắt đầu, và khi nào thế giới này kết thúc?
Các nhà thiên văn học và vật lý thiên văn đã suy nghĩ tính toán tìm cách chứng minh cắt nghĩa về sự khởi đầu của trái đất xuất phát là một tiếng nổ nguyên thủy đầu tiên! Nhưng không tính tìm ra được chính xác thời gian tiếng nổ nguyên thủy đầu tiên đã xảy ra.
Rồi sự kết thúc của trái đất được tính theo giả thuyết từ 6 tới 7 tỷ ngàn năm, khi mặt trời vào một lúc nào đó tắt lịm không phát tỏa ra ánh sáng hơi nóng nữa. Nhưng chính xác vào một thời gian nào không tìm biết ra được.
Sự khởi đầu kết thúc tận cùng của thế giới trái đất và nó sẽ ra sao, luôn luôn là suy tư thắc mắc của con người trong dòng thời gian lịch sử trải qua các thời đại.
Các nhà khoa học xưa nay thường đưa ra những cắt nghĩa khác nhau cùng những câu trả lời theo lý luận phỏng đoán. Và luôn hằng có những khám phá suy luận phát triển mới khác nhau.
Kinh thánh đề cập đến ngày kết thúc tận cùng của thế giới:
"Nhưng trong những ngày đó, sau cơn gian nan ấy, thì mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng không còn chiếu sáng,25 các ngôi sao từ trời sa xuống, và các quyền lực trên trời bị lay chuyển.26 Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến.” ( Mc 13,24-26).
Đoạn kinh thánh này phát ra âm hưởng tâm lý sợ hãi cho người đọc, người nghe. Và đoạn văn này cũng gợi lại cho người nghe lẫn người đọc nhớ đến lý thuyết mô phỏng, mà các nhà khoa học đã có lý luận đưa ra chừng 6 hay 7 tỷ ngàn năm trái đất này sẽ tới điểm kết thúc tận cùng!
Có một câu trong kinh thánh nữa nói về ngày tận cùng kết thúc của trời đất: “Trời đất sẽ qua đi, nhưng lời Thầy nói sẽ chẳng qua đi. Còn về ngày hay giờ đó thì không ai biết được…”( Mc 13,31)
Với chúng ta người tin theo Chúa Kitô Giêsu, ý nghĩa cùng lời đoan hứa này mang lại niềm an ủi, sự bình an cho tâm hồn:
Chính Thiên Chúa không có khởi đầu và tận cùng. Thiên Chúa không nằm trong thế giới trái đất này, nơi tất cả đều có một khởi đầu và một kết thúc tận cùng có thể đo lường tính toán ra được.
Những lời của Chúa không bao giờ biến đổi trôi qua đi, không có tận cùng kết thúc, không bao giờ biến mất giá trị. Những lời của Chúa hằng luôn bền vững vĩnh cửu.
Thiên Chúa không bị khuất phục giới hạn trong không gian cùng thời gian như con người. Nhưng Ngài luôn hằng có.
Nếu lấy thước đo Ngài, thì sự khởi đầu và kết thúc tận cùng sẽ cùng chung chập vào làm một. Như thế không có khởi đầu và tận cùng nữa. Và cũng không có thời gian nữa, nhưng là vĩnh cửu.
Và như vậy chúng ta nhận ra rằng “ sự sống vĩnh cửu” ở nơi Thiên Chúa. Đó là điều Thiên Chúa muốn cho con người.
Nếu thế, thì không còn cần phải lo âu sợ hãi trước sự tận cùng kết thúc nào: “ “Trời đất sẽ qua đi, nhưng lời Thầy nói sẽ chẳng qua đi. Còn về ngày hay giờ đó thì không ai biết được…”( Mc 13,31).