(Ga 3, 14-21)
THẬP GIÁ
Đỉnh cao của ơn cứu độ đó là thập giá Chúa Kitô. Xưa Môisen treo con rắn lên trong hoang địa, để những ai bị rắn cắn mà nhìn lên rắn đồng sẽ được cứu khỏi. Chúa Giêsu vâng ý Chúa Cha, hiến dâng mình làm lễ hy tế trên thập giá để cứu mọi người. Những ai tin vào Chúa sẽ có sự sống đời đời. Tin vào Chúa là tin vào công trình cứu độ của Ngài.
Chương trình cứu độ của Thiên Chúa xảy ra trong lịch sử của loài người. Từ khi tổ tiên sa ngã phạm tội, con người đã lần bước trong bóng đêm của tội lỗi. Thiên Chúa không ngừng mời gọi và dẫn dắt trở về. Qua các biến cố trong lịch sử cứu độ, Chúa đã sai các tổ phụ, các tiên tri và sau cùng sai chính Con Một của Ngài để mang ánh sáng cứu độ giải thoát con người. Chính Chúa Giêsu đã nhập thể hoá thân làm người. Ngài đã dâng hiến thân mình làm hy tế xóa tội trần gian. Chúa còn hiện diện thực sự qua các Bí Tích để mang ơn cứu độ cho chúng ta.
Chúa không sai Con Ngài giáng trần để luận phạt mà là để cứu độ. Rất nhiều người chưa nhận biết Chúa. Rất nhiều người chối từ Chúa. Chúa vẫn hóa thân len lỏi vào cuộc sống con người qua hình ảnh của những kẻ bần cùng, những người đói khổ, nghèo nàn, cô đơn, góa bụa và bệnh hoạn tật nguyền. Chúa chiếu dọi ánh sáng qua những kẻ thấp hèn nhất. Chính họ là hình ảnh của Chúa.
Ánh sáng của Chúa đến thế gian nhưng thế gian không muốn tiếp nhận ánh sáng. Con người đã nhiều lần từ chối ân huệ của Thiên Chúa. Chúa vẫn kiên nhẫn đợi chờ với lòng yêu thương. Tình yêu của Chúa không vơi giảm cho dù con người tệ bạc và phản bội. Chúa luôn sẵn lòng mở rộng cánh tay đón những người con phung phá và tội lỗi trở về.
Trong Mùa Chay Thánh, mỗi người chúng ta hãy dừng lại đôi phút gẫm suy về tình yêu Chúa. Đã biết bao lần chúng ta sa ngã phạm tội, biết bao lần chúng ta ngoảnh mặt làm ngơ và biết bao lần chúng ta đã phản bội lời thề hứa, mùa chay là dịp thuận lợi cho chúng ta trở về. Trở về với nguồn tình yêu là Cha nhân hiền. Ngài giang tay trên thập giá, trong khi chờ đón chúng ta để ôm ấp và tha thứ. Xin ánh sáng của Chúa chiếu dọi vào tâm hồn để chúng ta nhìn nhận được lòng yêu thương vô bờ của Chúa.
THỨ HAI, TUẦN 4 MÙA CHAY
(Ga 4, 43-54).
ĐỨC TIN
Về miền Ga-lí-lê-a,
Đoàn dân đón tiếp, ngợi ca danh Người.
Một người quan chức đến nơi,
Xin Thầy cứu chữa, đôi lời van lơn.
Con trai đau liệt xanh dờn,
Còn đang hấp hối, lên cơn từng hồi.
Viên quan xót dạ khúc nhôi,
Lạy Thầy đến gấp, bồi hồi xót xa.
Chúa rằng ông hãy về nhà,
Con ông mạnh khỏe, hải hà Chúa thương.
Gia nhân đến đón trên đường,
Báo tin con mạnh, thần lương chữa lành.
Ông tin quyền phép Thánh Danh,
Thân bằng quyến thuộc, lòng thành tri ân.
Tuôn tràn đổ xuống hồng ân,
Muôn vàn phúc lộc, thế nhân hưởng nhờ.
THỨ BA, TUẦN 4 MÙA CHAY
(Ga 5, 1-3a. 5-16).
LÀNH BỆNH
Chúa lên Giê-rú-sa-lem,
Đến Bét-sai-đa, vào xem thoáng mau.
Mù lòa què quặt yếu đau,
Liệt lào bất toại, cùng nhau nguyện cầu.
Cái hồ nhỏ bé hơi sâu,
Một người đau liệt, nằm lâu đợi hờ.
Hơn ba mươi tám năm chờ,
Không ai giúp đỡ, xuống bờ hồ ngay.
Mỗi khi nước động lạ thay,
Ai mà xuống trước, cầu may chữa lành.
Chúa thương cứu chữa bình sanh,
Đứng lên vác chõng, thực hành ngay đi.
Những người Do-thái so bì,
Vào ngày Sa-bát, làm chi việc này?
Quyền năng Chúa chữa tỏ bày,
Bảo tôi vác chõng, là Thầy Giê-su.
THỨ TƯ, TUẦN 4 MÙA CHAY
(Ga 5, 17-30).
Ý CHA
Cha Ta làm việc không ngừng,
Ta luôn năng động, tôn xưng Danh Người.
Số người Do-thái dụ khơi,
Tìm xem bắt bẻ, mọi lời truyền rao.
Tố rằng phạm thượng thiên cao,
Ngang hàng Thiên Chúa, khơi mào quyền uy.
Phạm ngày Sa-bát phụ tùy,
Xưng mình Con Chúa, thực thi chữa lành.
Giê-su mạc khải thánh Danh,
Thi hành thiên ý, phúc lành Ngôi Con.
Chúa Cha yêu mến sắt son,
Mọi người thán phục, Chúa Con xuống đời.
Hy sinh mạng sống cứu người,
Chết đi sống lại, cao vời chí nhân.
Trao quyền xét xử gian trần,
Kính tôn một Chúa, thông phần vinh quang.
THỨ NĂM, TUẦN 4 MÙA CHAY
(Ga 5, 31-47).
SÁCH THÁNH
Chúa Cha làm chứng cho Ta,
Chứng minh xác thực, từ Cha trên trời.
Gio-an nhân chứng cho Người.
Là cây đèn sáng, soi đời trần gian.
Các ngươi vui hưởng thời gian,
Sai Ta bằng chứng, chứa chan ơn lành.
Hoàn thành công việc Cha ban,
Xuống trần mạc khải, sẻ san gọi mời.
Các ngươi chưa thấy mặt Người,
Cũng chưa nghe tiếng, từ trời phán ra.
Không tin vào Đấng là Ta,
Ta làm rạng sáng, danh Cha muôn đời.
Các ngươi dựa chứng người đời,
Khảo tra Sách Thánh, Ngôi Lời chứng minh.
Môi-sen tố cáo luận hình,
Chính Người đã viết, tường trình cứu sinh.
THỨ SÁU, TUẦN 4 MÙA CHAY
(Ga 7, 1-2.10.25-30).
THIÊN SAI
Chúa không đi lại trong vùng,
Sợ người Do-thái, đang lùng bủa vây.
Mừng ngày Lễ Trại nơi đây,
Anh em trẩy hội, có Thầy cùng đi.
Giê-su kín đáo lo chi,
Có người tìm giết, xầm xì khấu tâu.
Ông này xuất xứ từ đâu?
Mọi người biết rõ, từ lâu trong làng.
Đấng Ki-tô tới vẻ vang,
Chẳng ai thấu tỏ, lối đàng Người đi.
Chúa vào giảng đạo từ bi,
Phát ngôn lớn tiếng, sợ chi người làng.
Cha Ta sai đến mở đàng,
Trình bày chân lý, nhẹ nhàng phát huy.
Kêu mời dân chúng nghĩ suy,
Ý Cha thể hiện, thực thi cứu đời.
THỨ BẢY, TUẦN 4 MÙA CHAY
(Ga 7, 40-53).
ĐẤNG KITÔ
Nhóm dân kháo láo về Người,
Ông này là Đấng, từ trời hạ sinh.
Tiên tri cao cả cung đình,
Ki-tô Đấng Thánh, giáng sinh làm người.
Đám đông tranh luận đôi lời,
Be-lem phố nhỏ, nơi Ngài xuất thân.
Ga-li-lê Chúa ở gần,
Không ai biết rõ, thành phần ra sao?
Bất đồng ý kiến lao xao,
Số người định bắt, ra vào lắng lo.
Nhóm thầy Thượng tế thăm dò,
Cùng phe Biệt phái, theo phò ghét ghen.
Chê bai, dò thám, bon chen,
Hận thù giận dữ, phận hèn tiểu nhân.
Yêu thương cứu độ gian trần
Chúa đành hiến mạng, tinh thần phó dâng.
Bronx, New York
Tác giả bài viết: Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn