Người Việt, khi được tặng vật phẩm gì, họ thường mở ra khi vắng mặt người tặng, còn nếu mở ra ngay thì bị coi là người sỗ sang, thiếu tế nhị và tất nhiên là vô văn hóa!
Còn người Anh, theo tập quán văn hóa, khi được tặng vật phẩm gì họ mở ngay trước mặt người tặng họ. Vì theo họ có xử sự như vậy mới là thật lòng, mới tỏ ra quan tâm đến thịnh tình của người tặng, nếu cứ lặng lẽ cất đi, khi khách về mới mở ra xem như cách xử sự của ta – theo họ là vụng về, bất nhã, thậm chí là vô văn hóa.
Trong văn hóa giao tiếp của người Việt, hành xử theo quy tắc "có đi có lại", còn người phương Tây thì không theo quy tắc này
Ví dụ khi tạm biệt, tặng quà nhau, đối với chúng ta nhận quà rồi chúng ta sẽ phải tặng lại cái gì đó tương đồng. Nếu làm trái là tham, cùng đồng nghĩa với sự kém hiểu biết về phong tục, tập quán.
Người việt:
Khi gặp nhau chúng ta thường chào hỏi:
“Anh (chị) đi đâu vậy?”
Hoặc mới hỏi chuyện đã:
“Anh chị mấy cháu rồi?...”
Đối với chúng ta, cách hỏi đó biểu lộ sự quan tâm sâu sắc đến bạn bè, hỏi như vậy chỉ biểu lộ tình cảm thân mật giữa bạn bè trong giao tiếp ứng xử mà thôi. Xét từ góc độ văn hóa, người Việt hỏi là hỏi thực lòng, dù người trả lời chỉ trả lời chiếu lệ, hình thức cũng được, không ai trách nhau về chuyện đó.
Người phương Tây:
Người Việt: Ở Việt Nam, khi khách vào chơi nhà, chúng ta thường lịch sự mời ngồi một cách đon đả “mời các vị an tọa”, hoặc “mời ngồi”…hoặc khi ngồi vào bà tiệc với thịnh tình chúng ta hay vội vã mời “mời các vị cầm đũa, nâng cốc”, “cứ ăn uống tự nhiên như ở nhà…”.
Từ những đặc điểm trên, có thể thấy rằng người Việt Nam thiên về tế nhị, kín đáo trong giao tiếp, ứng xử và những nét tính cách đó đã thấm vào mọi suy nghĩ, cử chỉ, hành vi. Nhiều dân tộc khác, nhất là phương Tây thì ngược lại, họ bộc trực và biểu lộ thái độ, tình cảm khá thẳng thắn.
Người Việt, khi được tặng vật phẩm gì, họ thường mở ra khi vắng mặt người tặng, còn nếu mở ra ngay thì bị coi là người sỗ sang, thiếu tế nhị và tất nhiên là vô văn hóa!
Còn người Anh, theo tập quán văn hóa, khi được tặng vật phẩm gì họ mở ngay trước mặt người tặng họ. Vì theo họ có xử sự như vậy mới là thật lòng, mới tỏ ra quan tâm đến thịnh tình của người tặng, nếu cứ lặng lẽ cất đi, khi khách về mới mở ra xem như cách xử sự của ta – theo họ là vụng về, bất nhã, thậm chí là vô văn hóa.
Trong văn hóa giao tiếp của người Việt, hành xử theo quy tắc "có đi có lại", còn người phương Tây thì không theo quy tắc này
Ví dụ khi tạm biệt, tặng quà nhau, đối với chúng ta nhận quà rồi chúng ta sẽ phải tặng lại cái gì đó tương đồng. Nếu làm trái là tham, cùng đồng nghĩa với sự kém hiểu biết về phong tục, tập quán.
Người việt:
Khi gặp nhau chúng ta thường chào hỏi:
“Anh (chị) đi đâu vậy?”
Hoặc mới hỏi chuyện đã:
“Anh chị mấy cháu rồi?...”
Đối với chúng ta, cách hỏi đó biểu lộ sự quan tâm sâu sắc đến bạn bè, hỏi như vậy chỉ biểu lộ tình cảm thân mật giữa bạn bè trong giao tiếp ứng xử mà thôi. Xét từ góc độ văn hóa, người Việt hỏi là hỏi thực lòng, dù người trả lời chỉ trả lời chiếu lệ, hình thức cũng được, không ai trách nhau về chuyện đó.
Người phương Tây:
Người Việt: Ở Việt Nam, khi khách vào chơi nhà, chúng ta thường lịch sự mời ngồi một cách đon đả “mời các vị an tọa”, hoặc “mời ngồi”…hoặc khi ngồi vào bà tiệc với thịnh tình chúng ta hay vội vã mời “mời các vị cầm đũa, nâng cốc”, “cứ ăn uống tự nhiên như ở nhà…”.
Từ những đặc điểm trên, có thể thấy rằng người Việt Nam thiên về tế nhị, kín đáo trong giao tiếp, ứng xử và những nét tính cách đó đã thấm vào mọi suy nghĩ, cử chỉ, hành vi. Nhiều dân tộc khác, nhất là phương Tây thì ngược lại, họ bộc trực và biểu lộ thái độ, tình cảm khá thẳng thắn.
Tác giả bài viết: Simon Hòa
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn