“Chẳng phải mười người đã được sạch sao? Còn chín người kia đâu? Chẳng lẽ chỉ có người ngoại quốc này trở lại tạ ơn Đức Chúa Trời sao?”
(Lc 17,17–18)
Chúa Nhật XXVIII Thường Niên hôm nay, các bài đọc năm C nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc tạ ơn Thiên Chúa, bởi vì tất cả những gì chúng ta là và có đều là quà tặng nhưng không của Ngài.
Thật đáng chú ý, trong bài đọc I và Tin Mừng, những người biết tạ ơn Thiên Chúa lại là những người ngoại giáo, chứ không phải dân Israel. Điều đó cho thấy kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa mang tính phổ quát:
Ngài đến để cứu độ toàn thể nhân loại, không phân biệt chủng tộc, nguồn gốc hay tôn giáo.
Mọi ơn cứu độ đều đến từ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.
1. Lòng Biết Ơn Dẫn Đến Đức Tin
Trong bài đọc I (2 V 5,14–17), Naaman người Syria, dù ban đầu do dự, đã vâng lời ngôn sứ Êlisê và được chữa lành bệnh phong khi ngâm mình bảy lần trong sông Giođan.
Phép lạ ấy khiến ông quay lại dâng lễ vật và tỏ lòng biết ơn, nhưng quan trọng hơn, ông tuyên xưng: “Trên khắp mặt đất, không có Thiên Chúa nào khác ngoài Israel.”
Lòng biết ơn chính là thái độ dẫn con người đến với đức tin. Càng biết tạ ơn Chúa, chúng ta càng được ban thêm ơn tin, ơn cậy và ơn mến.
2. Chín Người Được Sạch – Một Người Quay Lại
Tin Mừng hôm nay kể về mười người phong hủi kêu xin Chúa Giêsu: “Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi!” Vì luật Môsê buộc người phong phải sống tách biệt để tránh lây nhiễm (x. Lv 13,45–46), họ chỉ dám đứng xa mà kêu xin.
Chúa Giêsu không bỏ qua lời cầu nguyện của họ. Người bảo: “Hãy đi trình diện với các tư tế.”
Họ vâng lời và lên đường, và trên đường đi, họ được sạch. Nhưng chỉ một người quay lại tạ ơn, và người đó lại là một người Samari – ngoại giáo!
Chúa Giêsu đã phải thốt lên lời đau xót: “Không phải mười người được sạch sao? Còn chín người kia đâu?”
Phép lạ này nhắc chúng ta nhớ rằng: đức tin chân thật luôn đi đôi với lòng biết ơn.
3. Biết Ơn – Dấu Chứng Của Khiêm Nhường
Chúng ta có thường xuyên tạ ơn Chúa trong ngày không? Hay chỉ tìm đến Ngài khi cần giúp đỡ, rồi lại quên mất sau khi được ban ơn?
Biết ơn Chúa đòi hỏi một tâm hồn khiêm nhường, vì chỉ khi khiêm nhường, ta mới nhận ra rằng mọi sự mình có đều là ân huệ của Thiên Chúa.
Trái lại, kiêu ngạo khiến con người phủ nhận ơn Chúa, tưởng rằng mọi sự mình có là do công sức riêng.
Thánh Giusemaria Escrivá khuyên: “Hãy tập thói quen hướng lòng lên Chúa bằng những hành động tạ ơn nhiều lần trong ngày —
vì Ngài ban cho bạn điều này hay điều kia, vì bạn bị khinh miệt, vì bạn có hoặc không có điều mình muốn. Hãy cảm ơn Ngài về mọi điều, vì mọi điều đều tốt đẹp.” (Con Đường, 268)
4. Tạ Ơn Ngay Cả Trong Gian Khó
Chúng ta hãy tạ ơn Chúa trong mọi hoàn cảnh, kể cả trong những điều con người cho là bất hạnh — bệnh tật, thất bại hay đau khổ. Chính trong đó, Chúa Giêsu cho ta cơ hội thông phần vào thập giá của Người.
Như Thánh Phaolô dạy trong bài đọc II (2 Tm 2,8–13): “Nếu chúng ta cùng chết với Người, ta sẽ cùng sống với Người. Nếu ta kiên trì, ta sẽ cùng hiển trị với Người. Dù ta bất trung, Người vẫn trung thành, vì Người không thể chối bỏ chính mình.”
5. Biết Ơn Với Thiên Chúa – Và Với Tha Nhân
Cuối cùng, lòng biết ơn không chỉ dành cho Thiên Chúa, mà còn cho những người xung quanh — những ai đã làm điều tốt, phục vụ ta, hoặc đơn giản chỉ đồng hành với ta trong cuộc sống.
Biết ơn là dấu chỉ của tâm hồn có Chúa. Người biết ơn không bao giờ nghèo, vì họ luôn nhìn thấy hồng ân trong mọi sự.
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con tâm hồn biết ơn, để dù trong niềm vui hay thử thách, chúng con vẫn luôn nhận ra bàn tay yêu thương của Chúa và không ngừng ca tụng Danh Ngài. Amen.
Nguồn tin: Con sóng nhỏ
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn