Hoa Tình Thươnghttps://hoatinhthuong.net/assets/images/logo.png
Thứ sáu - 17/11/2023 07:42
Kobi và Trey trở thành những người bạn thân thiết ngay từ lần đầu tiên họ gặp nhau tại trường trung học, khi Trey trả lại cho Kobi chiếc bút mà Kobi đánh rơi dưới gầm bàn. Trey có trí tuệ không phát triển như người bình thường vì thế chẳng ai muốn chơi với cậu. Kobi giúp Trey tập đi xe đạp, Trey chật vật với việc giữ thăng bằng và bị ngã liên tục nhưng Kobi luôn nói: “Đừng bỏ cuộc, hãy thử lại xem nào!”. Dần dần Trey cũng đi được xe đạp và làm được những việc khác nhờ sự giúp đỡ và động viên của Kobi. Mùa hè năm đó, Kobi bi gãy chân trong một trận thi đấu bóng rổ. Nằm trong bệnh viện với cái chân bó bột nhức buốt, Kobi muốn khóc khi nghĩ tới những trận đấu sắp tới cậu không thể tham gia. Trey vào và cậu bạn lặp lại những lời quen thuộc Kobi hay động viên mình: “Đừng bỏ cuộc, hãy thử lại xem nào!”. Hai tháng sau, Kobi bỏ nạng và tập đi, Trey luôn bên cạnh bạn và vấp ngã còn nhiều hơn Kobi nhưng mỗi lần ngã, Trey lại nói: “Đừng bỏ cuộc, hãy thử lại xem nào!” và tự đứng dậy. Cuối cùng, sau nhiều tháng nỗ lực tập luyện, Kobi được chọn tham gia cuộc thi chạy 300m vượt rào ở trường. Bố mẹ và Trey đi cổ vũ, Kobi tự nhủ nhất định phải thật nỗ lực để giành chiến thắng. Khi tiếng súng lệnh xuất phát vang lên, Kobi lao về phía trước và cảm thấy chân mình như căng ra theo mỗi bước chạy. Và rồi cơn đau tăng dần ở mắt cá chân, cố gắng để không dừng lại nhưng càng lúc Kobi càng bị rớt lại phía sau. Trên khán đài, mọi người cổ vũ cho người dẫn đầu, năm ngoái Kobi cũng được cổ vũ như vậy, còn giờ đây cậu lại là người chạy cuối, Kobi muốn bỏ cuộc. Nhìn lên khán đài, Kobi thấy Trey đang hò hét cho mình, cậu nghĩ Trey không may mắn như mình, cậu ấy còn không như một người bình thường, vậy mà chưa bao giờ bỏ cuộc. Bỗng nhiên Kobi thấy khó khăn của mình trở nên nhỏ bé, với tất cả quyết tâm và nỗ lực, Kobi lao về phía trước. Về cuối cùng nhưng Kobi đã không bỏ cuộc, nhìn thấy bố mẹ và Trey đứng cổ vũ cho mình nhiệt tình hơn cả những lần cậu chiến thắng, Kobi hiểu rằng sự nỗ lực của mình còn đáng giá hơn chiếc huy chương. Nỗ lực có giá trị nhất không phải là khi mọi thứ đang đến với bạn dễ dàng, mà là khi bạn có thể vượt qua khó khăn, thử thách bằng chính sức lực và ý chí của mình. Vì vậy đừng bao giờ bỏ cuộc, hãy thử lại lần nữa!