Thánh giá – lối mở cho ai khổ đau, cánh cửa cho ai tìm hy vọng.
Trong các gia đình Công giáo Việt Nam, có lẽ không có gia đình nào mà không treo Thánh giá. Tuy ngày nay, người ta ít thấy các gia đình ngồi lại bên nhau trước bàn thờ, trước Thánh giá để lo các giờ kinh sớm chiều, nhưng chắc chắn vẫn còn những người mẹ, những người cha, khi phải mệt mỏi vì gánh vác, khi nhớ nhung con cái mình ở xa nhà, vẫn lặng lẽ nhìn lên Thánh giá và thì thầm: "Chúa ơi, xin giúp con vượt qua".
Thánh giá trở thành chỗ nương tựa của biết bao phận đời. Nhưng hôm nay, khi Hội Thánh suy tôn Thánh giá, ta cần đi xa hơn: không chỉ tôn kính như một biểu tượng, mà còn để nhận ra nơi đó, tột đỉnh của tình yêu Thiên Chúa dành cho nhân loại.
1. THÁNH GIÁ - DẤU CHỈ TÌNH YÊU KHÔNG THỂ LAY CHUYỂN.
Trong nhịp sống thường ngày, con người vốn rất sợ thập giá. Đau khổ, bệnh tật, mất mát, phản bội, cô đơn… đều làm ta run rẩy. Nhưng thật lạ lùng, chính một dụng cụ hành hình ghê rợn và ô nhục, lại trở thành điểm tựa hy vọng cho nhân loại. Bởi trên thập giá ấy, chính Con Một Thiên Chúa đã dang tay chịu đóng đinh để nói cho nhân loại lời chung quyết: "Không ai yêu con hơn Ta".
Thánh giá, trong mắt đức tin, không còn là nhục hình, mà là tột đỉnh của tình yêu tự hiến. Ở đó, một Đức Kitô vâng phục trọn vẹn, yêu mến trọn vẹn, trung tín trọn vẹn. Chúa chấp nhận "thảo kính" với Chúa Cha đến mức hoàn toàn phó dâng, và "thảo hiếu" với nhân loại đến mức sẵn sàng chết để cứu chuộc.
2. VÂNG PHỤC TRONG TÌNH YÊU THẢO HIẾU
Con Thiên Chúa đã từng run sợ trong vườn Cây Dầu. Máu và mồ hôi đẫm ướt đất, và lời cầu thốt ra đầy run rẩy: "Xin đừng theo ý con, mà theo ý Cha" (Lc 22, 42). Ở đó, ta thấy sự giằng co tận cùng của một trái tim nhân loại, nhưng cũng là sự thảo hiếu tuyệt đối của Người Con với Cha mình.
Thánh giá không phải là sự tình cờ, càng không phải là thất bại. Thánh giá là con đường của tình yêu vâng phục. Chúa Giêsu không chọn con đường dễ dàng, nhưng chọn con đường hiến thân, để chứng tỏ rằng, tình yêu không bao giờ thoái lui trước đau khổ.
Vâng phục này không phải là khuất phục mù quáng, nhưng là một tình yêu hiếu thảo bừng sáng: hiếu thảo với Cha trên trời, hiếu thảo với kế hoạch cứu độ, hiếu thảo với cả nhân loại lạc loài cần được ôm lấy.
3. TÌNH YÊU DÀNH CHO NHÂN LOẠI ĐẾN CÙNG VÀ MÃI MÃI.
Khi bị đóng đinh, từng nhát búa nện xuống, từng mũi đinh xuyên qua, từng tiếng nhạo báng, từng giọt máu đổ ra - tất cả có thể khiến thường nhân tuyệt vọng. Nhưng Chúa Giêsu vẫn đủ sức để thốt lên: "Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm" (Lc 23, 34).
Lời ấy là bằng chứng: tình yêu Chúa không bị đóng đinh, chỉ thân xác bị đóng đinh mà thôi. Tình yêu ấy không bị nghiền nát, mà chính trong nỗ lực nghiền nát của loài người, nó mới sáng ngời.
Đỉnh cao là tiếng kêu: "Mọi sự đã hoàn tất" (Ga 19, 30). Hoàn tất - không phải như một người thất bại, mà như một người đã dốc cạn tất cả để yêu. Hoàn tất - như hạt lúa đã chịu thối đi, để nảy sinh mùa gặt cứu rỗi. Hoàn tất - để từ nay, bất cứ ai ngước nhìn Thánh giá đều nhận ra: "Có một tình yêu không bao giờ bỏ rơi tôi".
4. THÁNH GIÁ - LỐI MỞ CHO NHỮNG AI ĐAU KHỔ.
Có người tưởng thập giá là dấu chấm hết. Họ quên rằng, nơi Chúa Kitô, thập giá trở thành Thánh giá. Thập giá là đớn đau, là tủi nhục tận cùng, nhưng Thánh giá sẽ vượt trên mọi thử thách ấy để trở thành Thánh giá phúc, Thánh giá làm hồi sinh, cửa ngõ của ơn Phục Sinh. Chính vì thế, với ai đang chịu thử thách, đang mang nỗi buồn như không còn cứu vãn, trong Chúa Kitô, thập giá của họ trở thành lời hứa phục hồi.
Với người mẹ mất con, thập giá thì thầm: "Con của ngươi không mất, Cha Ta ôm lấy nó".
Với người cha thất nghiệp, thập giá nhắn gửi: "Ta đã mang gánh nặng nghèo khó cùng ngươi".
Với người trẻ bị phản bội, thập giá trao lời: "Đừng sợ, Ta vẫn thủy chung khi mọi người quay lưng".
Với người tội lỗi, thập giá khẳng định: "Không một vết nhơ nào lớn hơn tình thương của Ta".
Thánh giá không loại trừ một ai. Nó mở ra cho hết thảy, ngay cả với kẻ đã từng đóng đinh Con Thiên Chúa. Chính vì thế, ai ôm lấy Thánh giá sẽ tìm lại ánh sáng, ai cúi đầu dưới Thánh giá sẽ thấy lại hy vọng.
5. LỜI MỜI GỌI CHO CHÚNG TA HÔM NAY.
Tôn vinh Thánh giá không chỉ là treo một cây gỗ trên tường, hay đi rước long trọng trong phụng vụ. Tôn vinh Thánh giá là để ánh sáng của tình yêu hiến tế thấm vào máu mình, nhắc nhở ta rằng:
* Tình yêu thật sự không né tránh khổ đau, nhưng biến khổ đau thành hy lễ.
* Sự vâng phục không làm mất tự do, nhưng làm nên một tự do cao cả hơn: tự do để yêu đến cùng.
* Sự tha thứ không phải là yếu đuối, mà là sức mạnh cứu rỗi.
Trong một thế giới đầy ích kỷ, chia rẽ, bạo lực, Thánh giá trở thành chiếc cầu nối yêu thương. Nó mời gọi ta không dừng lại ở oán hận, không chôn chặt trong thương tích, nhưng cùng với Chúa Giêsu, dang tay ra để đón lấy và trao đi yêu thương.
Cần ghi nhớ:
Nơi đau khổ hóa thành hiến tế, tình yêu không bao giờ gãy đổ.
Từ Thánh giá của Chúa, mở ra hy vọng cho mọi phận đời.
Dấu chỉ tình yêu vĩnh cửu giữa những yếu đuối phàm nhân.
Ở cuối con đường thử thách, luôn có vòng tay Giêsu dang rộng.
Nguồn tin: Lm. JB. Nguyễn Minh Hùng
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn