Sau khi anh kiến trúc sư đến, người phụ nữ kia kiến nghị anh ta hãy nằm trên giường, trải nghiệm cảm giác khi tàu hỏa đi qua.
Anh kiến trúc sư vừa nằm xuống giường, chồng của người phụ nữ bỗng nhiên trở về nhà. Anh ta nhìn thấy tình hình trước mặt, bèn nghiêm giọng hỏi: “Anh kia! Anh nằm trên giường vợ tôi làm gì hả?”
Anh kiến trúc sư nơm nớp sợ hãi: “Tôi nói là đang đợi tàu hỏa, anh có tin không?”
Bài học rút ra: Có những lời nói là thật, nhưng nghe lại rất giả. Có những lời nói là giả, nhưng lại khiến người ta tin tưởng vô điều kiện.
Một ông mục sư nói với các giáo dân:
Tuần tới tôi sẽ thuyết giảng về tội nói dối. Để giúp các bạn nhanh chóng nắm được vấn đề, tôi muốn tất cả đọc trước chương 17 quyển Mark.
Chủ Nhật sau đó, để mở đầu bài giảng, mục sư liền yêu cầu những người đã đọc chương 17 quyển Mark giơ tay. Tất cả đều giơ tay. Ông mục sư cười và nói: Tốt! Bây giờ tôi sẽ tiến hành bài giảng về tội nói dối. Quyển Mark chỉ có 16 chương…
Bài học rút ra: Nếu bạn không giỏi và thông thạo công việc mình làm, bạn có thể đánh mất một cơ hội tốt.
Chị vợ đang nấu nướng trong nhà bếp, anh chồng cứ đứng bên lải nhải không ngừng: “Chậm thôi! Cẩn thận! Lửa lớn quá! Mau lên! Lật cá đi! Ôi cho nhiều dầu quá!”
Chị vợ nói: “Em biết phải nấu nướng thế nào!”
Anh chồng: “Em đương nhiên là biết, bà xã.”
Anh chồng bình tĩnh nói tiếp: “Anh chỉ là muốn em biết, khi anh lái xe, em ở bên lải nhải không ngừng, cảm giác của anh thế nào thôi!”
Bài học rút ra: Học cách thông cảm cho người khác không khó, chỉ cần bạn nghiêm túc đứng ở góc độ và lập trường của đối phương để nhìn nhận vấn đề.
Cậu con trai nhỏ hỏi bố mình: “Bố ơi! Có phải người làm bố luôn hiểu rộng biết nhiều hơn con trai mình không ạ?”
Ông bố trả lời: “Đương nhiên rồi con.”
Cậu con trai hỏi: “Bóng đèn là ai phát minh hả bố?”
Ông bố: “Là Thomas Edison.”
Cậu con trai lại hỏi: “Vậy sao bố của Thomas Edison lại không phát minh ra bóng đèn hả bố?”
Bài học rút ra: Người thích “cậy già lên mặt”, dễ dàng gặp trắc trở. Quyền uy chỉ là cái vỏ rỗng không chịu nổi thử thách, đặc biệt là trong thời đại mở cửa như hiện nay.
Một người Scotland đi London, muốn nhân tiện thăm một người bạn cũ, nhưng lại quên địa chỉ của người bạn cũ kia, thế nên đã gửi điện báo cho ông bố của mình: “Bố biết địa chỉ của XX không ạ? Bố trả lời con nhanh nhé!”
Hôm đó, anh ta nhận được điện báo gấp: “Biết.”
Bài học rút ra: Khi cuối cùng chúng ta cũng tìm được đáp án đúng đắn nhất, thì lại phát hiện ra rằng nó là đáp án vô dụng nhất.
Trong viện bảo tàng, bà vợ nói với ông chồng mình bằng giọng điệu mất kiên nhẫn: “Tôi cứ thắc mắc là tại sao ông lại đi chậm như rùa, thì ra là ông cứ dừng lại để ngắm mấy thứ này!”
Bài học rút ra: Có người chỉ biết chạy trên con đường của cuộc đời, kết quả đã đánh mất cơ hội nhìn những đóa hoa xinh đẹp ở hai bên đường.
Tại bưu điện, một bà già đi đến trước mặt một anh thanh niên, cất giọng khách sáo: “Xin hỏi, cháu có thể giúp bà viết địa chỉ lên tấm bưu thiếp này không?”
“Đương nhiên là có thể ạ,” anh thanh niên làm theo yêu cầu của người già.
Bà già lại nói: “Giúp bà viết một vài câu, được không? Cảm ơn!”
“Được ạ.” Sau khi anh thanh niên làm theo yêu cầu của người già, mỉm cười hỏi: “Bà còn cần cháu giúp gì không ạ?”
“Ừm, còn một chuyện nhỏ nữa,” bà cụ nhìn vào tấm bưu thiếp nói: “Giúp bà viết thêm một câu bên dưới rằng, Chữ viết nguệch ngoạc, kính mong lượng thứ.”
Bài học rút ra: Nếu bạn không chịu giúp đỡ, người ta sẽ hận bạn một tuần. Nếu bạn giúp đỡ không đến nơi đến chốn, còn không bằng…
Một vị khách bước vào một nhà hàng, gọi một phần súp, nhân viên phục vụ bưng lên cho anh ta ngay tức khắc.
Nhân viên phục vụ vừa đi, anh ta đã nói: “Xin lỗi, tôi không có cách nào dùng phần súp này.”
Nhân viên phục vụ lại bưng lên cho anh ta một phần súp khác, anh ta vẫn nói: “Xin lỗi, tôi không có cách nào dùng phần súp này.”
Nhân viên phục vụ đành gọi Giám đốc.
Giám đốc cung kính gật đầu về phía anh ta, nói: “Chào quý khách, món súp này là món súp nổi tiếng của nhà hàng, được rất nhiều thực khách yêu thích, lẽ nào ngài…”
“Ý tôi là, thìa đâu rồi?”
Bài học rút ra: Có sai thì sửa, đương nhiên là chuyện tốt. Thế nhưng chúng ta lại thường sửa chữa những điều đúng đắn, giữ lại những điều sai lầm, kết quả là sai càng thêm sai.
Một hôm. Tomi lái xe trên một con đường nhỏ, khi anh ta đang nhìn ngắm phong cảnh tươi đẹp, thì tài xế của chiếc xe chở hàng đi ngược chiều bỗng hạ cửa kính xuống lớn tiếng nói: “Lợn!”
Tomi càng nghĩ càng điên tiết, quyết định hạ cửa kính xuống quay đầu mắng chửi: “Mày mới là lợn ấy!” Vừa mắng chửi xong, Tomi bèn đụng phải một đàn lợn đi ngang qua đường.
Bài học rút ra: Đừng hiểu lầm ý tốt của người khác, nó chỉ khiến bạn chịu thiệt thòi hơn và làm nhục người ta thôi. Trước khi tìm hiểu rõ ràng nguyên nhân, hãy học cách kìm nén cảm xúc, nhẫn nại quan sát, tránh xảy ra những chuyện đáng tiếc.
Sau bữa ăn tối, mẹ và con gái cùng rửa bát, bố và con trai ngồi xem ti vi trong phòng khách. Đột nhiên, trong nhà bếp truyền đến tiếng bát đĩa vỡ loảng xoảng, sau đó là một khoảng lặng dài. Cậu con trai nhìn bố mình, nói: “Chắc chắn là mẹ đánh vỡ bố ạ!”
Ông bố: “Ồ? Sao con biết?”
Cậu con trai: “Bởi vì mẹ không lên tiếng mắng chửi gì hết ạ!”
Bài học rút ra: Chúng ta đã quen nhìn người nhìn mình bằng các tiêu chuẩn khác nhau, và phải chăng chúng ta luôn “nghiêm khắc với người khác, khoan dung với bản thân mình.”
Hai bố con nhà nọ đang đi ngang qua cổng một khách sạn 5 sao, bỗng nhìn thấy một chiếc xe hơi thương hiệu nổi tiếng lái vào cổng. Cậu con trai nói với cha mình bằng giọng điệu khinh thường: “Người ngồi loại xe này, trong đầu chắc chắn là chẳng có học vấn gì!”.
Ông bố nói bằng giọng điệu nhẹ nhàng: “Người nói những lời này, trong túi chắc chắn là không có tiền!”
Bài học rút ra: Cách nhìn nhận về người và việc của bạn, có phản ánh thái độ chân thực những gì bạn đang nghĩ?
Con trai hỏi mẹ: Mẹ ơi sao tóc mẹ có vài sợi bạc thế?
Mẹ trả lời: Tại vì con đó, con thân yêu, vì mỗi lần con hư là tóc mẹ lại thêm sợi bạc.
Con trai: Ồ, thế con biết tại sao tóc bà ngoại lại bạc trắng cả đầu rồi.
Tác giả bài viết: Van Thanh Nguyen
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn