Có một cô gái nọ ngày ngày kiếm sống mưu sinh bằng nghề bán hoa. Ngày nọ, thấy trời sẩm tối mà chỉ còn 2 bông hoa, cô quyết định sẽ về nhà sớm hơn một chút. Cô chạy sang bên kia đường, nơi có một người ăn xin đang ngồi và vui vẻ cầm 2 bông hoa tặng cho người ăn xin nọ trước khi về nhà. Có lẽ, cả cô gái và người ăn xin đều không ngờ được rằng 2 bông hoa đó đã khiến cuộc đời người ăn xin thay đổi nhanh chóng.
Về người ăn xin họ, anh đã rất xúc động khi lần đầu tiên trong đời được nhận một món quà đến từ người xa lạ. Anh đã quyết định về nhà sớm cùng 2 bông hồng nhỏ.
Trở về nhà, người ăn xin tìm một cái lọ để cắm 2 bông hồng kia vào. Đặt lọ hoa trên bàn, anh ngồi lặng lẽ ngắm chúng rồi đột nhiên như nhớ ra chuyện gì đó, anh lấy 2 bông hoa ra, đi rửa sạch chiếc lọ rồi cho nước, cắm hoa lại từ đầu. Anh nhận thấy những bông hoa đó rất xinh đẹp, không thể tuỳ tiện cắm vào chiếc lọ bẩn kia được.
Say sưa ngồi nhìn ngắm những bông hoa cắm trong chiếc lọ sạch sẽ, đột nhiên người ăn xin nghĩ, lọ hoa đẹp như vậy sao có thể đặt trên cái bàn bừa bộn và bẩn thỉu như vậy. Nghĩ là làm, anh đặt lọ hoa xuống rồi bắt đầu dọn dẹp, lau sạch bàn.
Xong xuôi, nhìn ngắm chiếc bàn đã gọn gàng, lọ hoa được đặt ngay ngăn trên đó, anh bỗng nghĩ những bông hoa đẹp thế, chiếc bàn gọn gàng là thế, sao có thể ở trong một căn nhà bừa bộn bẩn thỉu thế này được.
Người ăn xin đứng ngay lên và bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, sắp xếp lại mọi thứ thật ngăn nắp. 2 bông hoa nhỏ đã khiến căn nhà trở nên gọn gàng, ấm áp hơn biết bao. Đến bản thân người ăn xin nọ cũng không ngờ căn nhà của mình có thể đẹp đẽ đến vậy.
Thế rồi anh bỗng nhìn thấy hình ảnh của mình phản chiếu trong gương. Một thanh niên đầu bù tóc rối, lôi thôi, quần áo tả tơi, bẩn thỉu. Đã lâu rồi anh không tự ngắm mình trong gương, giờ đây anh thấy mình thật chẳng phù hợp gì với căn nhà gọn gàng và lọ hoa xinh đẹp kia.
Anh lập tức đi tắm gội thật sạch sẽ, cạo râu, sửa sang bản thân rồi thay một bộ quần áo khác, tuy cũ kỹ nhưng tươm tất hơn. Xong xuôi tất cả, anh soi lại gương và suýt không nhận ra người thanh niên trong tấm gương ấy.
Anh chợt suy nghĩ, sao mình lại chỉ bó hẹp cuộc đời ở những chuỗi ngày đi xin ăn. Đó là lần đầu tiên anh tự hỏi bản thân câu hỏi đó. Anh nghĩ mình không kém cỏi như vậy. Nhìn bông hoa xinh đẹp được cắm trong chiếc lọ sạch sẽ đặt ngay ngắn trên bàn, người ăn xin đã đưa ra quyết định lớn nhất, quan trọng nhất cuộc đời mình.
Anh quyết định từ hôm sau sẽ ra đường tìm việc thay vì tiếp tục làm ăn xin. Với quyết tâm, không ngại khó, ngại khổ, anh đã tìm được một công việc cho mình sau đó. Những trải nghiệm trong năm tháng khó khăn đã giúp anh trở thành một người thành đạt.
Rất nhiều năm sau đó, anh trở lại tìm cô gái tặng hoa mình năm nào và tặng cô một phần tài sản. Anh muốn gửi lời cảm ơn đến cô, đến 2 bông hồng đã giúp anh thức tỉnh.
Đời thay đổi khi ta thay đổiCô gái bán hoa trong câu chuyện trên hay chính người ăn xin kia, chắc hẳn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày cuộc đời mình lại thay đổi đến vậy. Thứ cô gái đã trao cho anh không chỉ là 2 bông hoa hồng mà chính là niềm tin giúp anh dám thay đổi.
Mỗi người trong chúng ta đều có những ưu và nhược điểm riêng của mình. Những vết hằn của thời gian thoáng hiện và rõ dần trên gương mặt khi ta bước qua những tháng năm cuộc đời. Ta tự giam cầm, bó hẹp mình trong bức tường an toàn, không dám vượt ra khỏi cái khuôn hạn hẹp sẵn có.
Bạn đã bao giờ tự hỏi bản thân có thể làm điều gì khác để cuộc sống đổi thay hay những ngày còn lại chỉ là tiếp tục những thói quen cũ? Rất nhiều trong chúng ta không có tính sáng tạo, quen với lối nghĩ rập khuôn máy móc mà không nghĩ rằng mãi giữ vùng an toàn đó, ta sẽ chẳng bao giờ có được phút giây đột phá thật sự.
Người ăn xin trong câu chuyện trên sẽ chẳng bao giờ thoát được những ngày ngồi bên vỉa hè để xin những đồng bạc lẻ nếu không thay đổi suy nghĩ của chính mình. Cho đến khi nhìn mình trong gương và nhận ra bản thân mình xứng đáng hơn như vậy, anh đã bắt đầu thay đổi cuộc sống của mình, ban đầu là đi tìm một công việc.
"Nếu muốn thay đổi thế giới, trước tiên hãy thay đổi bản thân mình” – Gandhi.Niềm tin, hy vọng và dám nghĩ, dám làm chính là khởi nguồn của sự thành công. Chỉ khi có niềm tin và hy vọng, ta mới có động lực để biến những ước mơ thành hiện thực. Đừng bao giờ quên rằng mọi giấc mơ đều bắt nguồn từ hy vọng.
Ai cũng có những quãng thăng trầm và những vấp ngã. Song người đắm chìm trong những suy nghĩ tiêu cực sẽ chỉ đứng mãi ở một chỗ, thậm chí thụt lùi về phía sau. Người dám vượt qua, nhìn vào điều tích cực để thay đổi mới là người chiến thắng. Hãy luôn tin tưởng vào bản thân mình, đừng bao giờ vội nghĩ đến bỏ cuộc. Thách thức cũng chính là cơ hội để phát triển.
Những khó khăn, thử thách là điều không ai có thể tránh khỏi, cuộc sống là vậy. Đặc biệt muốn đứng trên đỉnh cao, bạn phải chấp nhận vượt qua được những ngáng trở trên đường. Có rất nhiều yếu tố giúp ta thoát khỏi nghịch cảnh, trong đó không thể thiếu hy vọng và sự lạc quan.
Thứ gì đã qua, hãy để nó nằm lại trong quá khứ. Đừng bao giờ đắm chìm trong những vấp ngã, lãng phí thời gian lẫn công sức và bó mình trong vùng an toàn. Đừng bao giờ nghĩ rằng bản thân không xứng đáng được hưởng hạnh phúc và hãy cảm ơn những vấp ngã trong cuộc sống sẽ giúp ta thêm trưởng thành.
Chỉ cần bạn tin tưởng vào bản thân, tìm được "bông hồng" hy vọng của mình, dám thay đổi, cuộc đời nhất định sẽ thay đổi theo. Bởi cuộc sống của chúng ta phụ thuộc vào cách ta nhìn cuộc sống.
Theo Bảo Anh (thoidaiplus.giadinh.net.vn)