Hôm nay, khi trò chuyện với Chúa, ta thích chọn cho mình một chỗ ngồi thoải mái, dễ cầu nguyện nhất. Ở bên Chúa, ta được trải lòng, được Người dẫn vào những góc khuất trong tâm hồn. Ta nhận ra Lời Chúa đang nói với chính ta: “Phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên” (Lc 14, 11).
Trong cuộc sống, nhiều khi ta băn khoăn chọn cho mình một vị trí trổi vượt, thích được đề cao, thích được coi trọng. Nhìn vào bữa tiệc tại nhà người Pharisêu, ta thấy khuôn mặt của những khách dự tiệc – họ là những người có nhiều băn khoăn. Ai cũng chọn cỗ nhất mà ngồi. Họ quan tâm đến cách mà người ta nhìn mình, vì thế càng ngồi vào cỗ nhất, họ càng thể hiện được mình là người quan trọng. Chúa Giêsu khuyên họ hãy chọn ngồi chỗ cuối. Một người khiêm tốn thật sự sẽ không tự đề cao mình nhưng hạ mình xuống. Nếu thực sự họ là người quan trọng thì chính chủ nhà sẽ mời lên cỗ trên. Khi nhìn xuống, người ta dễ thấy mình hơn người mà ngộ nhận rằng mình quan trọng nhất. Nhìn vào cách ăn diện và vị trí của người khác, ta chỉ thấy được bề ngoài. Vẻ bề ngoài thường dễ đánh lừa người khác. Tận sâu trong lòng mỗi người, sự thật về những góc sáng – tối thì chỉ mình Chúa mới thấu rõ. Người ta cố tình che dấu chính mình bằng cách phô trương vẻ bề ngoài. Ta cũng có thể tự đánh lừa mình cùng một cách như thế. Nhưng Chúa Giêsu muốn ta chọn cách khác. Ta có thể nhìn nhận đúng vai trò và vị trí của mình chỉ khi nào ta biết khiêm tốn và cúi xuống phục vụ những người bất hạnh.
Người Việt có câu “cục đất ném đi hòn chì ném lại” hay “có qua có lại mới toại lòng nhau”, nghĩa là khi cho ai cái gì thì người ta luôn mong được đền đáp tương xứng. Người ta tính toán vụ lợi, chẳng ai cho không ai cái gì. Chúa Giêsu chia sẻ với người đã thiết đãi Chúa bữa tiệc rằng, khi ông đãi tiệc thì đừng mời những người thân, những người quen biết nhưng hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù vì họ không có gì để đáp lễ. Giá trị cho đi không hệ tại những gì ta nhận được ở đời này nhưng là phần thưởng cao trọng trên trời. Đừng nghĩ đến những bữa tiệc linh đình mà ta không thể tổ chức hay không phải lúc nào cũng có dịp tổ chức. Điều mà Chúa Giêsu dạy dỗ ta chính là tinh thần phục vụ vô vị lợi, xuất phát từ lòng bác ái đích thực. Ta không thể thiết đãi ai đó một bữa tiệc nhưng đối với một người nghèo đang đói lả thì một chiếc bánh mì cũng là cả một bữa tiệc lớn. Ta có thể lấy một ly nước mát mời người giao hàng uống trong khi ta nhận hàng, hay đơn giản nở một nụ cười và lời cám ơn với họ. Những chi tiết nhỏ như thế rất dễ bị bỏ qua, quên lãng hay bị xem là không cần thiết. Khi sống cạnh những em khiếm thị, ta nhận ra mình có thể làm biết bao nhiêu việc nho nhỏ cho các em với một trái tim đầy tình yêu thương: dẫn các em đi lễ, ân cần chuẩn bị từng phần cơm cho các em, nói cho các em biết những vật cản, … Ta có thể nâng niu từng chi tiết nhỏ như thế và thực hiện chúng với tất cả tấm lòng. Đối với Chúa, một việc bác ái nhỏ bé được thực hiện với một tâm hồn khiêm tốn thật sự còn đẹp hơn muôn vàn công việc to lớn nhưng thiếu lòng bác ái đích thật.
Lạy Chúa! Cảm tạ Chúa đã cho con được nhìn thấy khuôn mặt của Chúa trong cuộc thương khó. Chúa đã che dấu vinh quang rạng ngời mà nhận lấy một khuôn mặt bầm dập bị người ta khinh dể. Chúa đã cho con thấy đỉnh cao của sự tự hạ vì yêu thương. Xin giúp con đừng quá bận tâm đến vẻ hào nhoáng bên ngoài nhưng quan tâm chăm sóc ngôi nhà nội tâm và khiêm nhường phục vụ theo gương Chúa. Xin cho con từng ngày biết ngồi gần bên Chúa để con cũng biết yêu thương những anh chị em nghèo khổ của Chúa. Amen.
Nguồn tin: Bông hồng nhỏ
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn