HÃY SỐNG CHO CHÍNH MÌNH NHÉ

Thứ bảy - 13/12/2025 08:00
tải xuống
tải xuống

Cuộc đời này là một ân ban mầu nhiệm mà Thiên Chúa đã trao gửi vào đôi tay của mỗi người chúng ta, một món quà vô giá được dệt nên từ tình yêu và hơi thở của Đấng Tạo Hóa. Giữa dòng đời vạn biến, có đôi khi chúng ta mải mê chạy theo những bóng hình hư ảo, dốc cạn tâm can vì những người không trân trọng mình, để rồi khi ngoảnh lại, ta thấy tâm hồn mình xơ xác và trái tim đầy rẫy những vết xước. Con thân mến, đã đến lúc con cần dừng lại một chút, hít thở thật sâu trong ân sủng của Chúa và lắng nghe lời mời gọi thiết tha từ sâu thẳm lương tâm: Hãy sống cho chính mình nhé, sống cho trọn vẹn kiếp người mà Chúa đã thương ban. Đừng khóc thầm vì những kẻ vô tâm, bởi nước mắt là những viên ngọc quý của tâm hồn, là giọt máu của linh hồn chảy ra từ khóe mắt, không nên phung phí cho những điều không xứng đáng. Trong ánh nhìn của Thiên Chúa, con là hạt ngọc quý giá, là duy nhất và không thể thay thế. Khi con khóc vì một người không biết trân trọng giá trị của con, con đang vô tình làm tổn thương chính kiệt tác mà Chúa đã dày công tạo dựng. Sự vô tâm của người đời đôi khi là lưỡi dao sắc bén, cứa vào lòng ta những vết thương sâu hoắm, nhưng con đừng quên rằng, Chúa Giêsu trên Thập giá cũng đã từng nếm trải sự vô tâm tột cùng của nhân thế, sự phản bội của môn đệ và sự quay lưng của đám đông. Ngài thấu hiểu nỗi đau ấy hơn bất kỳ ai. Vì thế, thay vì để nỗi buồn gặm nhấm tâm can trong những đêm dài cô tịch, hãy dâng những giọt nước mắt ấy lên Chúa, biến nó thành lời cầu nguyện, để Ngài lau khô và chữa lành.

Con hãy mạnh mẽ lên dù có bao thăng trầm, bởi cuộc đời người Kitô hữu không phải là một tấm thảm nhung êm ái trải đầy hoa hồng, mà là con đường Thập giá dẫn đến vinh quang Phục sinh. Thăng trầm, biến cố là những nốt trầm cần thiết trong bản giao hưởng cuộc đời, giúp con người trưởng thành hơn trong đức tin và nhân bản. Đừng sợ hãi trước những thử thách, cũng đừng chùn bước khi đối diện với nghịch cảnh. Sự mạnh mẽ ở đây không phải là sự chai sạn của cảm xúc, cũng không phải là gồng mình lên để chống chọi với đời một cách cô độc. Sự mạnh mẽ của người con Chúa bắt nguồn từ niềm tin thác tín: “Ơn Ta đủ cho con”. Khi con yếu đuối nhất chính là lúc sức mạnh của Thiên Chúa được thể hiện trọn vẹn nhất nơi con. Hãy mở rộng cửa đón hồng quang tươi đẹp, ánh sáng của Hy vọng và Tin Mừng đang chực chờ ùa vào tâm hồn con, chỉ cần con hé mở cánh cửa lòng mình. Đừng tự giam hãm mình trong ngục tù của quá khứ hay bóng tối của sự bi lụy. Ánh mặt trời mỗi ngày vẫn mọc lên, báo hiệu lòng thương xót của Chúa luôn mới mẻ vào mỗi buổi bình minh. Con cần can đảm bước ra khỏi vùng tối của sự tổn thương để đón nhận những hồng ân mới mà Chúa đã chuẩn bị sẵn cho con.

Nỗi đau nào rồi có ngày sẽ khép, đó là quy luật của thời gian và cũng là tác động của ân sủng. Không có vết thương nào rỉ máu mãi, cũng không có cơn mưa nào kéo dài không dứt. Thiên Chúa là Đấng chữa lành, Ngài băng bó những tấm lòng tan nát. Vết thương liền dĩ vãng sẽ dần xa, những chuyện buồn xưa cũ sẽ trở thành bài học kinh nghiệm, thành hành trang giúp con thấu hiểu và cảm thông hơn với nỗi đau của tha nhân. Khi nhìn lại những vết sẹo đã lành, con sẽ không còn thấy đau đớn, mà sẽ thấy ở đó dấu ấn của ân sủng, nơi Chúa đã cúi xuống và hàn gắn tâm hồn con. Được bình yên là hạnh phúc bạn à, một sự bình yên không như thế gian ban tặng, mà là sự bình an sâu thẳm trong tâm hồn, sự bình an của người biết mình được yêu thương vô điều kiện. Hạnh phúc đích thực không nằm ở việc sở hữu, chiếm đoạt hay được người khác tung hô, mà nằm ở sự tĩnh lặng của tâm hồn, nơi con gặp gỡ Thiên Chúa và tìm thấy chính mình. Đừng tuyệt vọng dù phong ba giông tố, vì tuyệt vọng là quay lưng lại với tình yêu Thiên Chúa. Giông tố cuộc đời có thể quật ngã cây cối, nhưng không thể quật ngã một tâm hồn đã bám rễ sâu vào Đức Kitô. Hãy nhìn xem con thuyền của các môn đệ xưa kia giữa biển hồ Galilê, sóng gió tơi bời, nhưng vì có Chúa ở đó, sóng gió rồi cũng phải lặng yên. Cuộc đời con cũng vậy, chỉ cần con mời Chúa bước lên con thuyền đời mình, mọi phong ba sẽ trở thành cơ hội để con chứng kiến quyền năng của Ngài.

Bạn biết không biển ngàn năm sóng vỗ, hình ảnh đại dương bao la là bài học tuyệt vời về sự bao dung và chấp nhận. Biển cả mênh mông kia đâu phải lúc nào cũng êm ả, có khi êm đềm lúc cuồn cuộn trào dâng. Tâm hồn con người cũng thế, có những lúc bình lặng như mặt hồ thu, nhưng cũng có khi dậy sóng vì những hỉ nộ ái ố của kiếp nhân sinh. Đó là lẽ thường tình. Có phải chăng trong lòng biển bâng khuâng, cũng yêu thương ấp ôm vào tim nhỏ. Biển ôm trọn cả những dòng sông đục ngầu phù sa lẫn những dòng suối trong veo mát lành; biển chấp nhận tất cả, thanh lọc tất cả để rồi vẫn giữ được vị mặn mòi đặc trưng của mình. Con cũng hãy học lấy tâm tình của biển, hãy để trái tim mình rộng mở như đại dương của Lòng Chúa Thương Xót. Hãy ôm lấy cả những niềm vui và nỗi buồn, cả những người yêu thương và những kẻ làm tổn thương mình, không phải để giữ lại những rác rưởi của hận thù, mà để thanh lọc chúng bằng tình yêu tha thứ.

Nỗi buồn kia hãy gửi theo làn gió, hãy tập buông bỏ. Buông bỏ không phải là hèn nhát hay trốn chạy, mà là một hành vi can đảm của đức tin. Khi con cứ mãi nắm chặt nỗi đau, con đang tự làm khổ mình và làm méo mó hình ảnh của Thiên Chúa nơi con. Chúa muốn con được hạnh phúc, được tự do, chứ không muốn con trở thành nô lệ của quá khứ. Hãy để gió của Chúa Thánh Thần cuốn đi những ưu phiền, thổi bay những tàn tro của dĩ vãng, để tâm hồn con được nhẹ nhàng thanh thoát. Trôi thật xa trả lại hết cho người, trả lại cho họ những gì thuộc về họ: sự vô tâm, sự bội bạc, sự hững hờ. Con đừng giữ lại những điều ấy làm hành trang cho mình. Phần con, hãy giữ lại sự bình an, lòng nhân ái và niềm hy vọng. Yêu thương mình tìm lại tháng ngày vui, đây không phải là thói ích kỷ hẹp hòi, mà là giới răn của Chúa: "Ngươi hãy yêu thương kẻ khác như chính mình". Để yêu người, con phải biết yêu mình trước, yêu lấy sự sống Chúa ban, trân trọng phẩm giá con người nơi mình. Sống cho chính mình theo tinh thần Tin Mừng là sống đúng với căn tính của một người con Chúa: thánh thiện, vui tươi và tràn đầy sức sống. Con không thể trao ban niềm vui cho người khác nếu chính con đang héo hon sầu khổ.

Đời tươi đẹp đang đợi chờ bạn tới, tương lai vẫn đang rộng mở phía trước với biết bao hứa hẹn. Thiên Chúa không bao giờ đóng lại một cánh cửa mà không mở ra một cánh cửa khác tốt đẹp hơn. Những gì con đã mất đi không thể so sánh với những gì Chúa đang dành sẵn cho con. Hãy đứng dậy, phủi sạch bụi đường, mỉm cười với chính mình trong gương và bước tiếp. Hãy sống một cuộc đời rực rỡ, không phải để chứng minh cho ai thấy, mà để tạ ơn Chúa vì Ngài đã cho con được hiện hữu. Hãy sống sao cho mỗi ngày trôi qua là một bài ca tạ ơn, một nốt nhạc vui trong bản hòa ca của vũ trụ. Con hãy nhớ rằng, dù cả thế giới có quay lưng lại với con, thì vẫn có một Đấng luôn yêu thương con bằng mối tình muôn thuở, Đấng ấy luôn dõi theo từng bước chân con, đếm từng sợi tóc trên đầu con và hứng lấy từng giọt nước mắt của con. Hãy tự tin bước đi, vì con không bao giờ đơn độc. Bình an của Chúa ở cùng con, hôm nay và mãi mãi.

 

Nguồn tin: Lm. Anmai, CSsR

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Thống kê

  • Đang truy cập70
  • Hôm nay17,076
  • Tháng hiện tại189,667
  • Tổng lượt truy cập41,350,246
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây