Trong hành trình đằng đẵng và miên man của kiếp nhân sinh, có lẽ nỗi cô đơn đáng sợ nhất không phải là khi ta chỉ có một mình giữa bốn bức tường thinh lặng, mà là khi ta đứng giữa biển người mênh mông, nói cười rộn rã, nhưng tâm hồn lại lạc lõng như một hòn đảo hoang vu không tìm thấy bờ bến để neo đậu. Có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao con người lại khao khát được thấu hiểu đến thế? Tại sao chúng ta luôn mải miết đi tìm một ánh mắt nhìn thấu tâm can, một đôi tai biết lắng nghe những điều chưa kịp nói thành lời? Bởi lẽ, tận sâu trong thẳm cung của cõi lòng, mỗi chúng ta đều mang một nỗi sợ vô hình: nỗi sợ bị hiểu lầm, và nỗi mệt nhoài khi phải dành cả cuộc đời để giải thích, để thanh minh cho bản ngã của chính mình. Chính vì thế, lời cầu chúc tha thiết nhất mà tôi muốn gửi đến bạn hôm nay, không phải là vinh hoa phú quý hay công danh rạng rỡ, mà là mong mỗi người chúng ta tìm được người có cùng tiếng nói, để chúng ta không cần phải dành cả đời mình để giải bày tâm can.
Cuộc sống hiện đại với guồng quay hối hả dường như đang bào mòn khả năng lắng nghe và thấu cảm của con người. Chúng ta sống trong một thế giới ồn ào, nơi mà ngôn từ được sản sinh ra với tốc độ chóng mặt trên các mạng xã hội, trong các cuộc hội thoại vội vã, nhưng nghịch lý thay, sự kết nối giữa người với người lại ngày càng trở nên lỏng lẻo. Chúng ta nói nhiều hơn nhưng hiểu nhau ít hơn. Và trong cái ồn ào hỗn độn ấy, tìm được một người "cùng tiếng nói" trở thành một ân sủng hiếm hoi và quý giá tựa như tìm thấy một dòng suối mát lành giữa sa mạc khô cằn. Người có cùng tiếng nói ở đây không hẳn là người nói cùng một ngôn ngữ, cũng không nhất thiết là người đồng ý với mọi quan điểm của ta. Đó là người có cùng "tần số" của tâm hồn, là người mà khi đối diện, ta cảm thấy được cởi bỏ mọi lớp áo giáp phòng vệ, được trút bỏ những vai diễn xã hội mệt mỏi, để trở về là chính mình, trần trụi và chân thật nhất.
Giải bày là một nhu cầu, nhưng cũng là một gánh nặng. Hãy thử tưởng tượng xem bạn đã bao nhiêu lần cảm thấy kiệt sức khi phải cố gắng diễn giải một nỗi buồn, một niềm đau hay thậm chí là một niềm vui sướng cho ai đó, nhưng đổi lại chỉ là ánh mắt hờ hững hoặc những lời phán xét vô tình? Khi không cùng tiếng nói, mọi lời giải thích đều trở nên thừa thãi và méo mó. Bạn nói về sự tĩnh lặng, họ lại nghĩ đó là sự cô lập. Bạn nói về nỗi đau, họ lại cho rằng bạn đang yếu đuối bi lụy. Bạn nói về ước mơ, họ lại cười chê đó là viển vông. Sự lệch pha trong nhận thức và cảm xúc tạo nên những bức tường vô hình ngăn cách, khiến cho việc giao tiếp trở thành một cuộc chiến mệt mỏi, nơi ta phải không ngừng biện minh cho sự tồn tại và cảm xúc của mình. Phải sống mà luôn canh cánh nỗi lo bị hiểu sai, phải uốn nắn lời nói để vừa lòng người khác, đó chẳng phải là một dạng tù ngục của tâm hồn hay sao?
Thế nhưng, khi gặp được người tri kỷ, người có cùng tiếng nói, mọi gánh nặng ấy dường như tan biến. Giữa hai người thấu hiểu nhau, ngôn ngữ đôi khi trở thành thứ yếu. Chỉ cần một ánh mắt, một cái gật đầu nhẹ, hay thậm chí là sự im lặng ngồi bên nhau, cũng đủ để chuyên chở cả một bầu trời cảm xúc. Đó là sự giao thoa kỳ diệu của hai tâm hồn đồng điệu. Bạn không cần phải rào trước đón sau, không cần phải đắn đo lựa lời, bởi bạn biết rằng, dù bạn có nói năng vụng về đến đâu, người ấy vẫn sẽ hiểu được ý tứ sâu xa bên trong, vẫn sẽ nhìn thấy tấm chân tình mà bạn muốn trao gửi. Người ấy nghe được tiếng thở dài trong nụ cười của bạn, nhìn thấy nỗi lo âu trong sự mạnh mẽ giả tạo của bạn, và thấu hiểu những giọt nước mắt chảy ngược vào trong mà không cần bạn phải thốt lên lời kêu cứu. Đó chính là sự tự do tuyệt đối của tâm hồn – tự do khỏi gánh nặng phải giải bày.
Tìm được người có cùng tiếng nói không chỉ giúp ta bớt cô đơn, mà còn giúp ta hoàn thiện chính mình. Trong sự thấu hiểu của họ, ta nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của bản thân rõ ràng hơn. Họ không chỉ là người lắng nghe, mà còn là người đồng hành, người cộng hưởng, giúp những nốt nhạc trầm buồn hay hân hoan trong cuộc đời ta được vang lên trọn vẹn. Khi không phải tốn quá nhiều năng lượng để giải thích mình là ai, mình muốn gì, ta có thêm thời gian và tâm sức để sống sâu sắc hơn, để yêu thương nhiều hơn và để cống hiến những giá trị tốt đẹp cho đời. Ta được phép yếu đuối, được phép sai lầm, và được phép trưởng thành trong sự bao dung và thấu hiểu của họ. Đó là một bến đỗ bình yên, nơi ta được tiếp thêm sức mạnh để đối diện với những giông tố ngoài kia.
Tuy nhiên, hành trình tìm kiếm người có cùng tiếng nói ấy chưa bao giờ là dễ dàng. Có người may mắn tìm thấy sớm, có người phải đi qua dâu bể cả cuộc đời mới gặp, và cũng có những người mãi mãi chỉ là kẻ độc hành. Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta nên tuyệt vọng hay khép cửa trái tim. Để tìm được người hiểu mình, trước hết, chính ta phải học cách lắng nghe và thấu hiểu người khác. Ta không thể đòi hỏi sự đồng điệu nếu chính ta luôn phát ra những tín hiệu nhiễu loạn của sự ích kỷ và hẹp hòi. Tần số của tình yêu thương và sự chân thành luôn là tần số mạnh mẽ nhất để kết nối các tâm hồn. Đôi khi, người có cùng tiếng nói không ở đâu xa, mà ở ngay bên cạnh, chỉ là ta chưa đủ tĩnh lặng để nhận ra, hoặc chưa đủ mở lòng để đón nhận. Cũng có khi, người ấy xuất hiện trong một hình hài khác biệt hoàn toàn với những gì ta hình dung, nhưng lại mang đến một sự bình an lạ kỳ mà lý trí không thể giải thích.
Dưới góc nhìn của đức tin, khao khát được thấu hiểu này cũng chính là khao khát hướng về Đấng Tạo Hóa. Bởi lẽ, con người được dựng nên từ tình yêu và để cho tình yêu. Sâu thẳm trong tim mỗi người là một khoảng trống vô biên mà chỉ có tình yêu thương đích thực mới có thể lấp đầy. Nếu trong cuộc đời này, ta may mắn tìm được một người bạn đời, một người tri kỷ có cùng tiếng nói, đó là hồng ân, là phản chiếu ánh sáng của tình yêu Thiên Chúa. Nhưng ngay cả khi ta chưa tìm thấy, hoặc cảm thấy không ai trên thế gian này có thể hiểu thấu mình hoàn toàn, thì cũng đừng vội nản lòng. Bởi vẫn còn đó một Đấng thấu suốt mọi bí ẩn của tâm can, Đấng nghe được tiếng kêu của con tim ngay cả khi môi miệng ta nín thinh. Ngài là người Bạn lớn nhất, người có cùng tiếng nói sâu sắc nhất với linh hồn ta, nơi ta có thể trút bỏ mọi gánh nặng giải bày mà được nghỉ ngơi bồi dưỡng.
Dẫu biết rằng sự tuyệt đối là điều không thể ở cõi tạm này, nhưng mong ước tìm được người đồng điệu vẫn là một ước vọng chính đáng và đẹp đẽ của con người. Nó nhắc nhở ta về giá trị của sự kết nối, về sự mỏng manh của kiếp người cần nương tựa vào nhau. Đừng để cuộc đời mình trôi qua trong sự mệt mỏi của những màn độc thoại nội tâm hay những cuộc đối thoại sáo rỗng. Hãy cứ tin, cứ hy vọng và cứ chân thành trao đi. Hãy nuôi dưỡng tâm hồn mình trở nên nhạy cảm và tinh tế, để khi người ấy xuất hiện, ta nhận ra ngay tiếng nói quen thuộc dẫu chưa từng gặp mặt. Và nếu bạn đã tìm được người ấy – người mà bên cạnh họ, bạn không cần phải gắng gượng giải bày, người mà sự im lặng giữa hai người cũng trở nên êm đềm như một bản nhạc – thì hãy trân trọng và giữ gìn bằng cả trái tim. Bởi giữa thế gian ồn ào và vội vã này, có được một người hiểu mình, thương mình mà không cần điều kiện, không cần lời lẽ hoa mỹ, chính là phép màu, là thiên đường ngay tại thế gian.
Nguyện cầu cho mỗi người chúng ta, trên hành trình vạn dặm của cuộc đời, sẽ không phải độc bước trong nỗi cô đơn của sự hiểu lầm. Mong cho bạn tìm được người có thể nghe thấy tiếng sóng lòng của bạn ngay cả khi mặt biển lặng yên. Mong cho bạn tìm được người có thể đọc được những chương sách đóng kín trong tâm hồn bạn mà không cần bạn phải nhọc lòng thuyết minh. Để rồi, thay vì dành cả đời để giải bày tâm can, chúng ta sẽ dành thời gian ấy để cùng nhau viết nên những trang đời tươi đẹp, để yêu thương và được yêu thương trọn vẹn trong sự thấu cảm tuyệt vời của hai tâm hồn đồng điệu. Đó là sự bình an, là hạnh phúc đích thực mà con người hằng khao khát.
Nguồn tin: Lm. Anmai, CSsR
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Một phụ nữ nghèo ở Nghệ An thầm lặng chôn cất nhiều hài nhi xấu số
Lẽ Đời .
Công và quạ, con nào đẹp hơn?
Thành phố Mỹ có thể bị siêu động đất “hạt nhân” tách đôi.
Mười nguyên tắc thọ thêm nhiều tuổi.
Làm sao để hạnh phúc?
Little Saigon: 16 thủ khoa và á khoa Học Khu Garden Grove 2017 là gốc Việt
10 lý do chịu đau khổ
Người London dốc lòng cứu trợ cư dân trong vụ cháy chung cư
Trump và hiệp ước Paris về môi trường.