THIÊN CHÚA YÊU KẺ KHIÊM NHƯỜNG

Chủ nhật - 26/10/2025 09:33
tải xuống (5)
tải xuống (5)

Thiên Chúa, Đấng Toàn năng, Cao cả, lại có một trái tim khiêm hạ. Chúng ta chiêm ngắm trái tim khiêm hạ của Thiên Chúa, Đấng luôn lắng nghe lời cầu xin của kẻ bé mọn và đón nhận người biết nhận mình yếu đuối, tội lỗi.

Đặc biệt, tình yêu tự hạ đến mức vâng phục cho đến chết trên thập giá của Chúa Giêsu, càng là bài học dạy ta phải hiền lành, khiêm nhường trọn hảo.

1. Lời cầu của người khiêm nhường bay lên tới tận trời cao.

Bài đọc I, trích sách Huấn ca, khẳng định: "Thiên Chúa không thiên vị ai… Lời cầu nguyện của kẻ khiêm nhường vọt lên tới các tầng mây". Một hình ảnh thật đẹp: Lời cầu ấy không tan vào hư không, không mất hút trong thinh lặng, mà bay thẳng đến ngai tòa Thiên Chúa.

Huấn ca muốn nói rằng: Thiên Chúa không bị thu hút bởi lời lẽ trau chuốt, mà bởi tấm lòng đơn sơ. Ngài lắng nghe tiếng rên xiết của người góa bụa, nước mắt của người bị bỏ rơi, lời thở than của kẻ bé mọn. Chính nơi đó, công lý và lòng thương xót gặp nhau.

Đối với nhiều người giáo dân chân quê, những người âm thầm sống đạo, lặng lẽ làm lụng, chịu thiệt thòi nhưng vẫn tin tưởng và cầu nguyện, lời này là một niềm an ủi lớn lao.

Không lời kinh nào, không giọt nước mắt nào rơi xuống mà Chúa không thấy, không nghe. Mỗi lời cầu khiêm hạ đều trở thành hương thơm bay lên trời, len vào trái tim Thiên Chúa.

2. Khiêm nhường là con đường mở ra cho ơn cứu độ.

Cao điểm của phụng vụ hôm nay là dụ ngôn người Pharisêu và người thu thuế cầu nguyện trong Đền Thờ (Lc 18, 9-14). Hai con người, hai thái độ, hai kết quả: Người Pharisêu tự hào, kể công, nhìn xuống người khác, để rồi ra về tay trắng. Người thu thuế cúi mình, đấm ngực, chỉ thưa một lời: "Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi". Anh ra về được nên công chính.

Điều làm nên khác biệt không phải ở địa vị hay quá khứ, mà ở tấm lòng khiêm tốn trước Thiên Chúa.

Người Pharisêu cầu nguyện mà không gặp Chúa, vì ông chỉ gặp lại cái "tôi" của mình. Người thu thuế gặp được Chúa, vì ông dám đánh mất chính mình.

Người khiêm nhường không cần chứng minh, không cần khoe khoang, bởi "các loại thuế" họ nộp cho Thiên Chúa chính là tình yêu chân thành, sự tin tưởng phó thác và niềm hy vọng nhỏ bé.

Khiêm nhường không làm yếu đi, nhưng giúp mở lòng đón nhận tình yêu Chúa, để cho ánh sáng Chúa soi rọi vào mọi góc khuất trong tâm hồn. Chính những thứ "thuế yêu thương" ấy làm đẹp lòng Chúa hơn mọi của lễ.

3. Khiêm nhường là lối sống được Thiên Chúa yêu thương.

"THIÊN CHÚA YÊU KẺ KHIÊM NHƯỜNG". Câu nói ấy không chỉ là một mệnh đề đạo đức, mà là chân lý sống của Kitô giáo. Đó là giáo lý, là đức tin, là cội nguồn của ơn cứu độ. Từ Cựu Ước đến Tân Ước, từ các Thánh đến Đức Maria - bậc thầy của đời sống khiêm hạ, tất cả đều khẳng định: Chỉ tâm hồn khiêm nhường mới có chỗ cho Thiên Chúa ngự vào.

Khiêm nhường, nơi Đức Mẹ, không làm Đức Mẹ nhỏ lại, nhưng khiến Đức Mẹ vĩ đại trong ánh mắt Thiên Chúa. Cũng thế, người khiêm nhường không tự hạ mình để bị chà đạp, nhưng để cho Thiên Chúa được tôn vinh và để ánh sáng của Ngài rọi chiếu qua đời mình.

Thánh Phaolô trong bài đọc II cho ta thấy gương sáng của một người khiêm nhường mà mạnh mẽ. Thánh nhân viết: "Tôi đã chiến đấu trong cuộc chiến chính nghĩa, đã chạy hết chặng đường, đã giữ vững đức tin".

Những lời ấy không phải là khoe công, mà là lời tạ ơn. Trong sự khiêm nhường, thánh Phaolô nhìn nhận mọi chiến thắng của mình là do Chúa. Chính Chúa đã ban sức mạnh để ngài chiến đấu, để ngài đứng vững khi mọi người bỏ rơi, và để ngài trung tín cho đến giọt máu cuối cùng.

Sự mạnh mẽ ấy không đến từ tự lực, mà từ sự gắn bó trọn vẹn với Chúa. Người khiêm nhường không dựa vào sức mình, nên không bao giờ tuyệt vọng. Họ biết mình yếu đuối, nhưng "khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh" (2 Cr 12, 10).

Từ đó thánh Phaolô bình thản nhìn cái chết như một "lễ tế", coi đời mình là thánh lễ kéo dài, từ Đamát đến nơi xử trảm. Ngài tin, triều thiên công chính đang chờ đợi, một phần thưởng dành cho người trung tín và khiêm nhường.

4. Sống khiêm nhường là sống tin tưởng, sống trọn vẹn trong tình yêu Chúa.

Ai sống khiêm nhường, người ấy sẽ đạt được tất cả: bình an, ơn Chúa, tình người, và cuối cùng là được chính Chúa. Không phải vì Chúa thiên vị, nhưng vì Chúa chỉ có thể ngự trong tâm hồn trống rỗng của người biết mình cần Chúa.

Giữa một thế giới ồn ào khoe mẽ, người Kitô hữu được mời gọi đi con đường ngược lại: Nhỏ đi để lớn lên trong Chúa, im lặng để nghe được tiếng Chúa, khiêm nhường để nên thánh.

Giữa một thế giới ồn ào thành tích và so sánh, Chúa Giêsu lại nhìn đến người đứng xa, người chẳng dám ngẩng đầu, chỉ vì nơi đó còn có tấm lòng thật. Chúa không tìm lời cầu nguyện đẹp, nhưng tìm một trái tim biết cúi mình.

Chúng ta hãy học lấy tinh thần của người thu thuế năm xưa: Biết đấm ngực, biết cậy trông, biết để Chúa thương xót mình trước khi xét đoán ai khác. Chính trong sự khiêm nhường và chân thành ấy, ta sẽ được Thiên Chúa tỏ mình. Chỉ khi ấy, ta mới có thể thực sự yêu Chúa và yêu anh em bằng một tình yêu không giả trá, không kiêu căng, nhưng đầy lòng thương xót và ánh sáng.

Nguồn tin: Lm. JB. Nguyễn Minh Hùng ​​​​​​​

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Thống kê

  • Đang truy cập44
  • Hôm nay11,225
  • Tháng hiện tại307,191
  • Tổng lượt truy cập40,647,907
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây