GM. JB Bùi Tuần
1. Đối với tôi, đi tu là đáp lại tiếng gọi của Chúa Theo mạc khải và kinh nghiệm, thì trong các điều Chúa mời gọi người tu, có 3 điều quan trọng.
Điều thứ nhất là đời sống nội tâm, tương quan của ta với Chúa. Chúa mời gọi ta, để dâng mình cho Chúa, ta hãy theo đường hẹp: "
Ai muốn theo Thầy, hãy từ bỏ mình, vác thánh giá mình mà theo Thầy". "
Hãy đi vào cửa hẹp".
Dâng mình cho Chúa, thì phải sống mật thiết với Chúa. "
Thầy là cây nho, các con là cành".
Điều thứ hai là đời sống phục vụ đồng bào. Xưa Chúa phán: "
Ta thương xót dân này". "
Hãy cho họ ăn". Chúa muốn và kêu gọi chúng ta hãy thương xót dân, và cứu họ khỏi đói.
Họ đói của ăn vật chất, và càng đói của ăn thiêng liêng, tức là tình thương, các chân lý cứu độ, nhất là sự sống của Chúa, gương sáng về tinh thần trách nhiệm.
Điều thứ ba là đời sống tiến thân.
Chúa trao cho mỗi người chúng ta một số nén bạc, tức là thời giờ, sức khoẻ, địa vị, kiến thức, hoàn cảnh tốt, và bảo chúng ta phải sinh lời, với những bước tấn tới cho đời sống riêng và chung.
Trên thực tế một số người tu đã đáp lại tiếng Chúa gọi. Họ trả lời 3 lời kêu mời trên bằng những cố gắng tích cực.
Nhưng, cũng có một số người tu đã chỉ đáp lại bằng việc đi tu, nhưng trong đời tu, họ không đáp lại 3 lời kêu gọi trên.
2. Lỗi phạm của họ là thế nào? Tiên tri Isaia gọi lỗi phạm của họ là sự vô ơn của con người đối với người cha (Is 64, 7-8).
Cũng tiên tri Isaia còn gọi lỗi phạm đó là sự bất hiếu của người con đã quên tình mẹ cưu mang (Is 49, 15).
Tiên tri Osê thì gọi lỗi phạm đó là sự bất trung đối với người yêu (Os 2).
Nghĩa là, khi người ta không đáp lại những lời Chúa kêu mời họ, thì ta xúc phạm đến tình yêu Chúa. Xúc phạm đến tình yêu Chúa, chứ không hẳn là xúc phạm đến luật Chúa. Và như vậy, khi sám hối ăn năn, người tu nên để ý đến sự mình xúc phạm đến tình yêu Chúa.
3. Nếu người tu không sám hối ăn năn, sửa mình về 3 lời kêu gọi trên, thì kết quả sẽ thế nào? Thưa, họ sẽ đi vào tình trạng nguội lạnh. Kinh Thánh mô tả nguội lạnh là không nóng, không lạnh. Kết quả là họ sẽ bị Chúa mửa họ ra. Họ sẽ rơi vào những thảm hoạ sau đây:
a) Mất dần ý thức về tội. Coi những bất trung là bình thường. Coi vô cảm trước trách nhiệm là bình thường.
b) Đời sống nội tâm ra trống vắng. Họ hay lấp cái trống vắng đó bằng đời sống nghiêng về hình thức, ồn ào.
c) Nhiều khi họ đánh lạc hướng bằng sự tự mãn vì một số thành tích thành công bề ngoài.
Kết quả là: Người tu sẽ làm gương xấu cho xã hội, gây hại cho Đạo Chúa.
Đến đây, chúng ta có thể có một cái nhìn tổng quát về một chuyển biến nguy hiểm đang xảy ra ở nơi này, người nọ trong đời tu tại Việt Nam. Hinh ảnh tu không còn được sáng về nhiều nét tu tốt đẹp.
Cái nhìn trên đây sẽ giúp cho những người có trách nhiệm đào tạo.
Đào tạo người tu thành những người biết tổ chức, biết hoạt động hội đoàn, là điều tốt.
Nhưng điều tốt hơn, sẽ là đào tạo họ nên những người bén nhạy với những lời mời gọi của Chúa, và biết đáp ứng lại những mời gọi của Chúa. Người tu chúng ta hãy cầu nguyện nhiều và hãy cộng tác vào việc đào tạo mình, để ta có cái tâm biết thuộc về Chúa, biết gắn bó với Chúa, biết dấn thân cho tình yêu Chúa. Nếu không, đời tu sẽ xuống dốc thảm hại.