Hội Thánh long trọng cử hành Khánh nhật Truyền giáo năm 2025 vào Chúa nhật XXIX thường niên. Ngày đặc biệt này mời gọi mọi Kitô hữu nhìn lại và sống sâu hơn ơn gọi truyền giáo của mình.
Với Giáo Hội Việt Nam, Khánh nhật Truyền giáo năm nay mang ý nghĩa rất riêng: Chỉ ít tuần trước, Hội đồng Giám mục Việt Nam đã gửi toàn Dân Chúa Thư Chung năm 2025, với chủ đề trọng tâm: "Loan báo Tin Mừng trong bối cảnh mới của thời đại" giữa lúc thế giới chuyển mình mạnh mẽ, còn con người lại khát khao tìm kiếm niềm tin và tình thương hơn bao giờ hết.
Các Đức Giám mục tha thiết mời gọi, từ giáo sĩ đến từng giáo dân, từ cộng đoàn dòng tu đến mỗi gia đình nhỏ bé, hãy làm mới lại lòng nhiệt thành truyền giáo. Không phải bằng chương trình lớn lao, mà bằng chứng tá của tình yêu, của cầu nguyện, của đời sống trung thực và phục vụ khiêm nhường mỗi ngày.
Chúng ta hiệp lòng cầu xin Chúa Thánh Thần khơi dậy trong từng người ngọn lửa hăng say loan báo Tin Mừng; để qua lời nói, ánh mắt, việc làm của chúng ta, nhiều người nhận ra khuôn mặt hiền từ của Chúa Kitô.
Lắng nghe Hội đồng Giám mục, một lần nữa chúng ta nhìn lại căn tính của mình: Chúng ta, những người được sai đi, những môn đệ thừa sai của Chúa Kitô giữa lòng thế giới.
1. Đón nhận giáo huấn của Hội Thánh với lòng hiếu thảo và tỉnh thức.
Thư Chung không cho thấy một mệnh lệnh, nhưng là tiếng nói mục tử, nhẹ mà sâu, quen mà mới: Truyền giáo không là "đi xa" hay của một nhóm người đặc biệt, mà là hơi thở thường ngày của đời Kitô hữu.
Như người mẹ dạy con sống đúng căn tính, Hội Thánh nhắc, mọi người đã chịu phép Rửa đều được sai đi. Dù nông dân chân lấm tay bùn, công nhân ở nhà máy, người trẻ nơi phố thị..., đều có thể làm chứng cho Tin Mừng bằng chính cách sống, cách yêu, cách làm việc trung thực và đầy bác ái.
2. Truyền giáo cần khôn ngoan và khéo léo trong bối cảnh mới.
Thế giới thay đổi quá nhanh. Xã hội Việt Nam mở ra với bao luồng tư tưởng, văn hóa, niềm tin... khác nhau. Truyền giáo trong bối cảnh ấy không thể chỉ là lời nói, mà phải là lối sống đối thoại, cởi mở, thấm đượm nhân bản.
Thư Chung mời gọi truyền giáo bằng chứng tá hơn bằng khẩu hiệu, bằng tình huynh đệ hơn tranh luận. Trong cộng đồng những người chưa có niềm tin hay anh chị em tôn giáo bạn, trong khu xóm hay nơi công sở, người tín hữu được mời gọi sống hiền hòa, kính trọng, và đồng hành. Chính sự khiêm tốn và chân thành ấy là con đường khôn ngoan mà Chúa Thánh Thần hướng dẫn, để hạt giống Tin Mừng âm thầm nảy mầm.
Ở nhiều nơi, truyền giáo không còn "ra đi đến vùng xa" mà ở lại thật sâu trong đời sống người khác. Nhằm lắng nghe, cảm thông, chia sẻ, và làm sáng lên dung mạo nhân hậu của Thiên Chúa qua từng việc nhỏ. Kitô hữu không chỉ "nói" về Chúa, mà làm cho người khác cảm thấy Chúa đang ở giữa họ.
3. Ơn gọi truyền giáo: Từ trái tim yêu mến đến đôi tay dấn thân.
Không ai có thể truyền giáo mà không có tình yêu. Thư Chung khơi lại ngọn lửa ấy, ngọn lửa yêu mến Hội Thánh, yêu mến con người, và yêu mến quê hương Việt Nam.
Truyền giáo không tách rời lòng yêu Tổ quốc. Khi góp phần xây dựng xã hội công bằng, nhân ái, tôn trọng phẩm giá con người, chúng ta đang sống Tin Mừng giữa đời. Vì thế, ơn gọi truyền giáo của người Việt Nam hôm nay cần được thể hiện trong văn hóa hiếu hòa, khiêm tốn, nhân nghĩa và trung tín, để đức tin trở nên men, nên muối, chứ không phải là rào cản.
Mỗi giáo xứ, mỗi gia đình, mỗi người trẻ hãy là "ngọn đèn nhỏ" Chúa đặt vào lòng đời. Không cần làm điều lớn, chỉ cần trung tín với điều nhỏ mà Chúa giao. Một lời tha thứ, một hành động sẻ chia, một lời cầu nguyện âm thầm..., là hạt mầm truyền giáo, mà Chúa Thánh Thần sẽ làm nở hoa.
4. Để Chúa Thánh Thần hướng dẫn.
Nếu Thư Chung là bản hướng dẫn, thì Chúa Thánh Thần là người thầy nội tâm, âm thầm soi sáng từng bước đi. Ngài dạy ta biết phân định giữa nhiệt thành và liều lĩnh, giữa can đảm và nóng vội, giữa quảng đại và phô trương.
Hội Thánh Việt Nam được mời gọi đi sâu vào đời sống cầu nguyện, đào sâu Lời Chúa, sống hiệp thông, vì chỉ trong Thánh Thần, chúng ta mới thật sự "được sai đi". Không phải để thắng ai, mà để làm cho tình yêu thắng. Không phải để mở rộng quyền lực, mà để mở rộng lòng người.
Khi ấy, dù miền quê hay đô thị, hải ngoại hay trong nước, Kitô hữu Việt Nam vẫn chỉ thở chung một hơi thở: "Này con đây, xin sai con đi!" (Is 6, 8).
Xin Chúa Thánh Thần thắp sáng trong chúng ta lửa yêu mến, giúp đón nhận Thư Chung như lời mời gọi nên thánh giữa lòng đời. Nhờ lòng khôn ngoan, hiền hòa, can đảm của chúng ta, Ngài làm cho nơi ồn của thế giới, vang lên lời dịu dàng của Tin Mừng: "Chúa đang ở đây, Chúa đang yêu thương".
Ước chi nhờ từ tiếng nói ấy, lòng người được chạm đến - để nảy sinh một tình cảm, rồi lớn lên thành lòng yêu mến Chúa, yêu mến Hội Thánh, yêu những người mang danh Kitô hữu. Chính từ tình mến đó, họ sẽ dễ mở lòng hơn để đón nhận ánh sáng đức tin.
Nguồn tin: Lm. JB. Nguyễn Minh Hùng
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn