209. Có một thứ ta chẳng cần có cũng có thể đem cho: hạnh phúc.
208. Hạnh phúc loài người động chứ không tĩnh. Nó không nằm yên ở cái đích thỏa mãn vì đã có, nhưng đang hành trình trên con đường hy vọng từ cái không đến dần cái có.
207. Cuộc đời phiền tạp. Nhưng Trời cho bộ óc để làm gì, nếu không phải là để chọn lựa giữa những cái phiền tạp đó mà sống.
206. Nếu lấy vị kỉ làm thước đo cuộc sống, thì đơn vị của thước là một thước ngắn, nên chỉ đo được một cuộc đời bủn xỉn. Nếu lấy vị tha làm thước đo cuộc sống, đơn vị của thước sẽ là vô hạn. Thước dài vô hạn, nên sẽ đo được một cuộc đời vĩ đại.
205. Lúc chán nản, thất vọng ta thấy cuộc đời hoàn toàn vô lý. Một chuỗi những số không. Hãy thận trọng gom góp những số không đó lại bằng việc thánh hóa nó. Càng nhiều càng tốt. Sau khi chết, Chúa sẽ thêm số 1 vào những số 0 đó. Chúng ta sẽ được một con số khổng lồ.
204. Cuộc đời là con đường. Ðường là để đi. Chỉ có lan can mới để đứng, ghế để ngồi và giường để nằm.
203. Cứ nhắm thẳng mục tiêu, vì có mục tiêu trước mặt là đã đi được nửa đường. Cứ tin tưởng vào tương lai, vì tin tưởng giúp đi hết nửa quãng đường còn lại.
202. Hôn nhân bao hàm tình yêu và tính dục. Tình yêu bắt nguồn từ vẻ đẹp tinh thần, tính dục bắt nguồn từ vẻ đẹp thân xác. Nên hôn nhân phải được bắt nguồn từ cả hai vẻ đẹp thể xác lẫn tinh thần. Hôn nhân không tình yêu là hôn nhân điếm đàng. Hôn nhân không tính dục là hôn nhân nhà tu.
201. Hôn nhân hoàn hảo là hôn nhân trong đó cả hai người đều có thể thành thực nói rằng: “ Tôi chưa phải là tôi trăm phần trăm. Tôi mới là năm mươi phần trăm của riêng tôi, còn vợ tôi hay chồng tôi là năm mươi phần trăm khác của chính tôi.”
Tác giả bài viết: Lm. Giuse Vũ Xuân Huyên
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn