ĐỒNG TIỀN KHÔNG DẠY TA CÁCH LÀM NGƯỜI NHƯNG NÓ GIÚP TA NHẬN RA BẢN CHẤT CỦA MỘT SỐ NGƯỜI!

Thứ bảy - 06/12/2025 21:44
tải xuống (7)
tải xuống (7)
Lời nhận định này chứa đựng một sự thật sâu sắc và mang tính thử thách cao đối với đời sống tâm linh của chúng ta. Đồng tiền, xét cho cùng, chỉ là một công cụ, một phương tiện trao đổi vật chất được tạo ra để phục vụ con người và sự phát triển của xã hội. Nó không có linh hồn, không có đạo đức, và bản thân nó cũng không mang tội lỗi. Thánh Phaolô đã cảnh báo chúng ta: "Cội rễ mọi sự dữ là lòng ham muốn tiền bạc" (1 Tm 6,10). Chữ "lòng ham muốn" mới là vấn đề, chứ không phải bản thân đồng tiền. Tiền bạc không phải là giáo trình về nhân cách, nhưng khi được đặt vào tay con người, nó trở thành một thỏi nam châm mạnh mẽ hút lấy mọi góc khuất, mọi ý hướng tiềm ẩn, và phơi bày rõ ràng nhất con người thật bên trong mỗi chúng ta.
Trong ánh sáng của Tin Mừng, chúng ta được mời gọi sống khó nghèo trong tinh thần, không để của cải trần thế làm lu mờ kho tàng vĩnh cửu. Chúa Giêsu đã dạy: “Kho tàng anh ở đâu, lòng anh ở đó” (Mt 6,21). Đối với người Kitô hữu, đồng tiền là một phép thử về sự tự do. Khi một người có được tiền bạc, đặc biệt là tài sản lớn, họ không cần phải học thêm về lòng nhân ái hay sự kiên nhẫn từ nó. Thay vào đó, chính sự giàu có đó sẽ soi rọi xem liệu lòng nhân ái và sự khiêm nhường có thực sự tồn tại và ăn sâu trong tim họ hay không. Khi dư dật, có người trở nên quảng đại một cách đáng kinh ngạc, tay mở rộng giúp đỡ người nghèo khổ, coi mình là người quản lý tài sản của Chúa chứ không phải là chủ sở hữu tuyệt đối. Đối với họ, tiền là phương tiện để thực thi bác ái, một cánh tay nối dài của tình yêu Thiên Chúa.
Ngược lại, khi đồng tiền trở thành mục đích thay vì phương tiện, nó bắt đầu biến chất. Lòng tham lam, sự kiêu căng, và thói ích kỷ trỗi dậy. Có những người, khi được trao quyền lực tài chính, liền quên đi những nguyên tắc đạo đức cơ bản, trở nên hà khắc với người làm công, khép lòng lại trước những người kém may mắn, và bắt đầu nhìn mọi mối quan hệ qua lăng kính của lợi ích vật chất. Họ tính toán tình thân, cân nhắc lòng mến, và đánh giá giá trị một con người bằng số tiền họ sở hữu. Đồng tiền không tạo ra sự ích kỷ này; nó chỉ cung cấp sân khấu để sự ích kỷ vốn đã ngủ yên trong tim họ có cơ hội trỗi dậy và bành trướng. Nó vén bức màn giả tạo che đậy đi những toan tính, những tham vọng tầm thường mà lẽ ra đã bị tinh thần Tin Mừng gột rửa.
Sự trớ trêu của đồng tiền còn thể hiện rõ trong việc thử thách lòng trung tín và sự tín thác vào Thiên Chúa. Đối với một số người, khi tiền bạc dồi dào, họ bắt đầu cảm thấy tự mãn, cho rằng mình có thể tự lo liệu mọi sự mà không cần đến ơn Chúa hay sự cầu nguyện. Họ đặt niềm tin vào sự vững chắc của tài khoản ngân hàng hơn là sự quan phòng của Đấng Tạo Hóa. Đây chính là lúc đồng tiền trở thành một thần tượng, một ma quỷ lặng lẽ tách họ ra khỏi mối liên hệ mật thiết với Thiên Chúa. Nó không dạy họ bài học này, nhưng nó cho thấy bản chất yếu đuối của con người, dễ dàng bị cuốn hút bởi những thứ hào nhoáng, tạm bợ của thế gian.
Vì thế, mỗi lần chúng ta cầm một tờ tiền trên tay, hay đứng trước một quyết định liên quan đến tài chính, chúng ta không chỉ đang tính toán chi tiêu mà còn đang tự vấn lương tâm: "Đồng tiền này đang tiết lộ điều gì về tôi? Tôi đang sử dụng nó để tôn vinh Chúa và phục vụ tha nhân, hay đang để nó trở thành xiềng xích trói buộc và làm tha hóa bản chất làm người của mình?" Bài học về đồng tiền, suy cho cùng, là bài học về sự chọn lựa tối hậu giữa Thiên Chúa và Mammon, giữa Tình Yêu và Lòng Tham. Chúng ta không thể phục vụ cả hai, và đồng tiền chính là tấm gương rõ nét nhất phản chiếu sự lựa chọn của trái tim mình.

 

Nguồn tin: Lm. Anmai, CSsR

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Thống kê

  • Đang truy cập44
  • Hôm nay6,925
  • Tháng hiện tại91,085
  • Tổng lượt truy cập41,251,664
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây