ĐỪNG ẢO TƯỞNG, MIẾNG NGON TỰ ĐẾN. PHẢI CÀY CUỐC, MỚI CÓ MÀ ĂN

Thứ tư - 19/11/2025 02:59
tải xuống
tải xuống
Người đời thường chỉ nhìn thấy ánh hào quang, mà chẳng mấy ai nhìn thấy những vết chai sần đằng sau nó. Họ ngưỡng mộ thành công rực rỡ của người khác, ngưỡng mộ cuộc sống đủ đầy, ngưỡng mộ những chuyến đi xa hoa, những thành tựu vĩ đại, mà quên mất rằng mọi điều “ngọt” trên đời đều có một quá khứ “đắng” chất chứa. Không một ai ngồi yên mà có được, không một ai mơ mộng suông mà thành công. Mọi vinh quang, mọi đỉnh cao chói lọi đều được đổi bằng những ngày tháng cắm đầu, cắm cổ làm việc, nỗ lực hết mình khi người khác còn đang say giấc ngủ, còn đang miệt mài vui chơi, còn đang than thở và đổ lỗi cho số phận. Đó là quy luật bất biến của cuộc sống, là nền tảng của mọi lẽ sống và giá trị đích thực.
Thế nhưng, giữa thời đại đầy rẫy thông tin, đầy ảo ảnh và ảo tưởng này, nhiều người lại chọn tin vào những lối tắt phù phiếm. Họ tin rằng chỉ cần một chút “may mắn” là đủ, chỉ cần “gặp đúng cơ hội” hay “đúng người” là có thể thành công sau một đêm. Họ theo đuổi những câu chuyện cổ tích hiện đại về sự giàu có nhanh chóng, về những cú lật kèo ngoạn mục mà bỏ qua phần quan trọng nhất: quá trình chuẩn bị, sự kiên định và kỷ luật sắt đá. Họ quên rằng, cơ hội chỉ gõ cửa những kẻ đã sẵn sàng, đã mài sắc công cụ của mình, và “may mắn” chỉ xuất hiện trước những ai chịu khó đến cùng. Còn người chỉ ngồi mơ mộng giữa giường, chỉ đang tự ru mình trong giấc ngủ sâu của sự lười biếng và trì hoãn. Họ khao khát kết quả mà từ chối hành trình, muốn thưởng thức bữa tiệc mà không chịu vào bếp.
Sự ảo tưởng này không chỉ làm tê liệt hành động mà còn bóp méo nhận thức về giá trị. Khi người ta tin vào "miếng ngon tự đến," họ bắt đầu coi nhẹ sức lao động của bản thân và của người khác. Họ tìm kiếm sự thần kỳ ở bên ngoài thay vì sức mạnh nội tại, và khi thất bại, họ dễ dàng rơi vào trạng thái oán trách, đố kỵ. Họ quên rằng, cuộc sống không tàn nhẫn, nó chỉ công bằng một cách lạnh lùng. Công bằng ở chỗ, nó vô cảm trước lời than vãn của bất kỳ ai, và nó chỉ ghi nhận những gì đã được gieo trồng. Ai gieo ít, gặt ít. Ai chăm chỉ, hưởng nhiều. Không một ai “nợ” bạn thành công, và chẳng có “miếng ngon” nào rơi xuống cho kẻ không chịu cày cuốc. Mọi thành công đều không bao giờ là phép màu; nó là kết quả tất yếu của sự kiên trì bền bỉ, là phần thưởng xứng đáng cho những người dám lao vào làm việc, dám chịu thiệt, dám chấp nhận đánh đổi thời gian, sức lực và sự thoải mái cá nhân. Đó là sự thật trần trụi nhưng cần thiết phải chấp nhận để trưởng thành.
Sự "cày cuốc" không chỉ là hành động vật lý mà còn là thái độ tinh thần. Nó là sự cam kết để học hỏi không ngừng, là tính kỷ luật để vượt qua sự cám dỗ của những niềm vui ngắn hạn. Nó là việc đọc sách, rèn luyện kỹ năng, làm thêm giờ, sửa chữa sai lầm, đối diện với những lời chỉ trích, và lặp đi lặp lại những công việc nhàm chán cho đến khi đạt được sự tinh thông. Cái giá của sự xuất sắc không phải là một khoản tiền, mà là một chuỗi các quyết định khó khăn: quyết định thức dậy sớm hơn một giờ, quyết định nói "không" với những buổi tụ tập để hoàn thành dự án, quyết định bắt đầu lại lần thứ mười sau chín lần thất bại. Tất cả những điều đó hợp lại thành một hành trình dài và cô độc, một hành trình mà chỉ có những người thực sự khao khát và nghiêm túc mới có thể đi đến cùng.
Có rất nhiều người thở dài rằng: “Sao mình cố hoài mà chưa thấy kết quả?”. Họ nhìn vào người khác, thấy họ gặt hái, và cảm thấy bất công. Nhưng họ quên rằng, hạt mầm cũng cần thời gian, cần sự kiên nhẫn để nứt vỏ và trồi lên mặt đất. Hạt giống trước khi trở thành cây xanh phải chịu đựng bóng tối, chịu đựng cô đơn, chịu đựng áp lực của từng lớp đất đè nặng lên nó. Giai đoạn "chìm" này, giai đoạn không được ai công nhận, không được ai nhìn thấy, là giai đoạn quan trọng nhất, nơi sức mạnh được tích lũy và ý chí được tôi luyện. Thành công cũng vậy; nó phải qua giai đoạn tích lũy nền tảng, giai đoạn thử nghiệm và thất bại, mới có ngày “nổi” lên rực rỡ. Phải biết kiên trì trong lúc không ai nhìn thấy mình, mới có thể hiên ngang tỏa sáng khi mọi ánh mắt đổ dồn về mình.
Lẽ sống của một con người đích thực, do đó, không nằm ở việc săn tìm những "miếng ngon" từ trên trời rơi xuống, mà nằm ở việc kiến tạo nên giá trị của bản thân thông qua lao động và cống hiến. Giá trị ấy không phải là số tiền bạn kiếm được hay danh tiếng bạn có, mà là con người bạn trở thành qua quá trình vật lộn và vượt qua khó khăn. Người lao động chân chính không chỉ nhận lại thành quả vật chất, mà còn nhận được sự tự trọng, sự tự tin và khả năng làm chủ cuộc đời mình. Họ không sống bằng ảo tưởng, mà sống bằng thực tế được vun đắp từ mồ hôi và nước mắt.
Trong nền văn hóa đề cao sự tiện lợi và tốc độ như hiện nay, việc duy trì tinh thần "cày cuốc" càng trở nên cấp thiết. Nó là chiếc neo giữ con người không bị cuốn theo những trào lưu phù du, không bị sa vào bẫy của sự lười biếng được ngụy trang. Hãy nhìn vào những người vĩ đại trong lịch sử, những người đã thay đổi thế giới. Không một ai trong số họ đạt được thành tựu nhờ may mắn đơn thuần; họ đều là những người lao động cần cù nhất, những người đã dành hàng chục ngàn giờ để mài giũa chuyên môn, để giải quyết những vấn đề mà người khác đã bỏ cuộc. Họ hiểu rằng, sự kiệt sức tạm thời còn tốt hơn sự hối tiếc vĩnh viễn vì đã không cố gắng hết mình.
Vì vậy, hãy dứt khoát loại bỏ mọi ảo tưởng về những miếng ngon tự đến. Thay vì chờ đợi một món quà từ số phận, hãy tự tay kiến tạo nên vận mệnh của mình. Muốn ăn quả ngọt lành, hãy bắt đầu từ việc cày xới và gieo trồng trên cánh đồng của chính mình. Muốn hái được thành công, hãy học cách đổ mồ hôi một cách thông minh và bền bỉ. Mọi hành trình vạn dặm đều bắt đầu từ một bước chân, và không có con đường nào dẫn đến đích mà không cần bước đi.
Lao động là vinh quang, và mồ hôi là bằng chứng chân thực nhất cho một cuộc đời có ý nghĩa. Miếng ngon không bao giờ dành cho kẻ ngồi chờ trong hy vọng viển vông, nó chỉ thuộc về người dám làm, dám chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình, và không ngừng tiến lên phía trước. Chỉ khi bạn thực sự "cày cuốc," bạn mới xứng đáng với những gì mình gặt hái, và đó mới là lẽ sống vững bền nhất.

 

Nguồn tin: Lm. Anmai, CSsR

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Thống kê

  • Đang truy cập70
  • Hôm nay12,778
  • Tháng hiện tại299,018
  • Tổng lượt truy cập41,002,882
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây