ĐỪNG ĐỢI ĐẾN KHI ĐAU BỆNH, RỒI MỚI QUÝ TRỌNG SỨC KHỎE

Chủ nhật - 23/11/2025 09:18
tải xuống (13)
tải xuống (13)

Trong vòng quay hối hả của cuộc đời hiện đại, chúng ta thường bị cuốn vào những mục tiêu vật chất, những khát vọng công danh, và những mối bận tâm không tên. Thời gian, năng lượng, và tâm trí được dồn hết cho việc "kiếm tìm" và "chinh phục", đến mức chúng ta quên đi điều cơ bản và quý giá nhất mà tạo hóa đã ban tặng: Sức khỏe. Sức khỏe không phải là một thành tựu để đạt được, mà là một nền tảng để xây dựng, một tài sản vô giá cần được bảo tồn và chăm sóc mỗi ngày. Thế nhưng, thật đáng buồn, phải đến khi thân thể lên tiếng báo động bằng những cơn đau dai dẳng, những chẩn đoán bất ngờ, hay sự suy kiệt tột cùng, chúng ta mới giật mình nhận ra giá trị đích thực của nó. Lẽ ra, sự trân trọng này phải là kim chỉ nam cho mọi hành động, chứ không phải là tiếng chuông cảnh tỉnh muộn màng.

Sức khỏe không chỉ là sự vắng mặt của bệnh tật; nó là trạng thái cân bằng hoàn hảo giữa thể chất, tinh thần, và xã hội. Khi còn trẻ, còn mạnh mẽ, ta thường phung phí nguồn tài nguyên này như thể nó là vô tận. Những đêm thức trắng chạy theo công việc, những bữa ăn vội vã thiếu dinh dưỡng, những căng thẳng tích tụ không được giải tỏa—tất cả được coi là cái giá phải trả cho "thành công" và "hiệu suất". Chúng ta tin rằng mình có thể "mua lại" thời gian bị mất, "chữa trị" những tổn thương bằng tiền bạc sau này. Nhưng thực tế nghiệt ngã đã chứng minh điều ngược lại. Bệnh tật không chờ đợi. Nó không hỏi về số dư trong tài khoản ngân hàng của bạn, cũng không quan tâm đến chức vụ bạn đang nắm giữ. Khi nó gõ cửa, mọi tham vọng khác đều trở nên lu mờ. Chiếc xe sang hay căn nhà lớn bỗng trở nên vô nghĩa khi ta phải nằm bất động trên giường bệnh, và mọi của cải vật chất không thể mua được một giấc ngủ ngon không đau đớn, một buổi chiều tản bộ nhẹ nhàng dưới ánh nắng.

Có lẽ, chính thói quen xem sức khỏe là điều hiển nhiên đã khiến chúng ta trở nên lơ là. Chúng ta chỉ nhận ra giá trị của không khí khi bị nghẹt thở, và chỉ quý trọng sự tự do đi lại khi bị giam cầm. Tương tự, chúng ta chỉ nhận ra sự quý giá của lá gan, quả thận, hay trái tim mình khi chúng bắt đầu đình công. Khi bệnh tật đến, nó không chỉ lấy đi sự thoải mái về thể xác, mà còn tước đoạt cả niềm vui sống, năng lượng sáng tạo, và khả năng phụng sự. Nó buộc ta phải chuyển trọng tâm từ việc "sống" sang việc "tồn tại" và "chữa trị". Những ngày tháng quý giá lẽ ra được dành để tận hưởng cuộc sống, sum họp bên gia đình, hay theo đuổi đam mê, lại phải tiêu tốn trong bệnh viện với mùi thuốc sát trùng và những thủ tục y tế phức tạp. Đáng tiếc thay, hành trình tìm lại sức khỏe thường gian nan và tốn kém hơn rất nhiều so với việc duy trì nó.

Việc trân trọng sức khỏe không phải là một hành động đơn lẻ, mà là một triết lý sống toàn diện, là sự đầu tư khôn ngoan nhất vào tương lai của chính mình. Nó đòi hỏi sự tự nhận thức, kỷ luật, và tình yêu thương bản thân. Tôn trọng sức khỏe có nghĩa là lắng nghe cơ thể mình đang nói gì, biết dừng lại đúng lúc khi quá tải, và chọn lựa những thực phẩm nuôi dưỡng thay vì đầu độc. Nó bao gồm việc ưu tiên giấc ngủ, tìm kiếm những khoảnh khắc tĩnh lặng để làm dịu tâm trí, và duy trì một chế độ vận động hợp lý để giữ cho cỗ máy cơ thể luôn trơn tru. Sức khỏe tinh thần cũng quan trọng không kém. Một tâm hồn khỏe mạnh là một tâm hồn biết tha thứ, biết buông bỏ những oán hận không cần thiết, và biết tìm niềm vui trong những điều giản dị. Chúng ta cần hiểu rằng, căng thẳng mãn tính là kẻ thù thầm lặng, bào mòn sức lực từ bên trong, và việc chăm sóc tâm lý là một phần không thể thiếu của việc chăm sóc sức khỏe tổng thể.

Chúng ta cần thay đổi tư duy từ "chữa bệnh" sang "phòng bệnh". Đừng xem việc khám sức khỏe định kỳ, tập thể dục buổi sáng, hay ăn uống lành mạnh là một gánh nặng, mà hãy coi đó là những cuộc hẹn quan trọng nhất với chính mình. Đó là cách chúng ta thể hiện sự biết ơn đối với cơ thể đã đồng hành cùng ta qua bao thăng trầm. Sức khỏe là viên gạch nền tảng. Khi nền tảng vững chắc, ngôi nhà cuộc đời mới có thể đứng vững trước mọi phong ba bão táp. Đừng chờ đến khi giông bão ập đến mới hối hả vá víu. Hãy hành động ngay hôm nay, trong từng hơi thở, từng bước chân, từng bữa ăn. Hãy biến việc chăm sóc sức khỏe trở thành một nghi thức thiêng liêng hằng ngày. Bởi lẽ, khi chúng ta có sức khỏe, chúng ta có ngàn ước mơ; khi mất đi sức khỏe, chúng ta chỉ còn một ước mơ duy nhất. Đừng để mình rơi vào tình cảnh phải đổi mọi thứ chỉ để lấy lại điều mà ta đã từng xem nhẹ.

 

Nguồn tin: Lm. Anmai, CSsR

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Thống kê

  • Đang truy cập38
  • Hôm nay14,999
  • Tháng hiện tại371,677
  • Tổng lượt truy cập41,075,541
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây