Chúng ta đang sống trong một thời đại kỳ lạ, nơi mà sự riêng tư dường như trở thành một thứ xa xỉ phẩm, và việc phơi bày đời sống cá nhân lại được xem là thước đo của sự tồn tại. Trong cái thế giới phẳng và huyên náo của mạng xã hội ấy, con người dễ dàng bị cuốn vào vòng xoáy của việc chia sẻ không ngừng nghỉ. Ta chia sẻ bữa ăn, chia sẻ cảm xúc, chia sẻ những dự định và cả những vết thương lòng đang rỉ máu. Nhưng giữa cơn say của sự kết nối ảo ấy, chúng ta đã vô tình lãng quên một chân lý đơn giản nhưng mang tính sống còn: Điều gì người khác không biết, họ không thể phá hoại. Sự an toàn và bình yên của tâm hồn đôi khi nằm ngay ở ranh giới của sự im lặng mà ta tự thiết lập cho chính mình.
Hãy nhìn vào một hình ảnh ẩn dụ rất đời thường nhưng lại chứa đựng một triết lý sâu sắc: hình ảnh của một viên kẹo. Khi viên kẹo còn được bọc kín trong lớp vỏ, nó luôn an toàn, sạch sẽ và giữ nguyên vẹn giá trị của mình. Nhưng chỉ cần lớp vỏ ấy được bóc ra, để lộ phần ngọt ngào bên trong giữa không gian đầy bụi bặm, nó lập tức trở thành mục tiêu của hàng chục con kiến đánh hơi tìm đến. Con người và cuộc đời của chúng ta cũng vận hành theo một quy luật tương tự. Khi bạn phơi bày mọi kế hoạch, mọi ước mơ, mọi nỗi đau hay thậm chí là hạnh phúc của mình ra trước mắt thiên hạ, bạn đang vô tình tước đi lớp vỏ bảo vệ của chính mình, để cho người đời có cơ hội can thiệp, phán xét, bóp méo hoặc phá hoại những điều quý giá ấy. Không phải ai bước vào cuộc đời bạn hay nhìn thấy những gì bạn đăng tải cũng đều mang tâm ý thiện lành. Và ngay cả khi họ không mang tâm địa xấu xa, thì bản chất của con người vẫn luôn tồn tại những góc khuất khó lường.
Thực tế chua chát mà người trưởng thành phải đối diện là đôi khi, người ta làm tổn thương bạn hay phá hỏng kế hoạch của bạn không phải vì họ là kẻ thù, mà đơn giản vì sự tò mò, vì những định kiến hẹp hòi, hoặc vì lợi ích cá nhân của họ lớn hơn sự thấu hiểu và trân trọng dành cho bạn. Có những người, khi thấy bạn chia sẻ về một dự định lớn lao, thay vì chúc phúc, họ lại khởi sinh lòng đố kỵ. Có những người, khi thấy bạn phơi bày một vết thương lòng, thay vì an ủi, họ lại xem đó là một câu chuyện phiếm để bàn tán trong những giờ trà dư tửu hậu. Sự phơi bày không đúng chỗ, không đúng người, chính là việc bạn trao cho người khác con dao để họ có thể làm tổn thương mình bất cứ lúc nào. Vì vậy, giữ kín đáo không phải là sự lừa dối hay che đậy tội lỗi, mà là một hành động tự bảo vệ đầy trí tuệ trước những sóng gió của lòng người.
Sức mạnh thật sự của một con người không nằm ở việc họ có bao nhiêu người theo dõi, hay câu chuyện của họ được bao nhiêu người biết đến, mà nó đến từ sự kín đáo và thâm trầm. Người trưởng thành là người học được cách làm chủ cái miệng và cảm xúc của mình. Họ hiểu rằng trước khi thành công vang dội, mọi nỗ lực cần được nuôi dưỡng trong bóng tối của sự kiên trì và im lặng. Giống như hạt mầm nằm sâu trong lòng đất, nó cần bóng tối và sự yên tĩnh để tích tụ nhựa sống trước khi đủ sức vươn mình ra ánh sáng. Nếu hạt mầm ấy bị đào xới lên liên tục để "khoe" xem nó đã nảy mầm chưa, chắc chắn nó sẽ chết yểu. Những dự định lớn lao cũng vậy, khi chưa thành hình, chúng rất mong manh và dễ vỡ. Việc nói ra quá sớm thường làm tiêu tán năng lượng nội tại, và những lời bàn ra tán vào của người ngoài có thể làm lung lay ý chí của bạn trước khi bạn kịp bắt tay vào thực hiện.
Hơn nữa, sự kín đáo còn giúp ta giữ được sự bình tĩnh trước những xung đột. Trong một thế giới mà ai cũng muốn gào lên để chứng minh mình đúng, thì người biết giữ im lặng để quan sát, để suy ngẫm trước khi đáp trả mới là người nắm giữ quyền lực thực sự. Cảm xúc là thứ dễ bị thao túng nhất. Nếu bạn để lộ mọi hỉ nộ ái ố ra bên ngoài, bạn sẽ trở nên dễ đoán và dễ bị tấn công. Giữ lại một chút bí ẩn, một khoảng lặng riêng tư chính là cách để bảo vệ năng lượng và hướng đi của mình. Khi đời sống riêng tư càng ít khe hở, tâm thế của bạn càng vững vàng. Bạn không mất thời gian để giải thích cho những người không muốn hiểu, không mất năng lượng để đối phó với những thị phi không đáng có. Bạn dành trọn vẹn sức lực ấy để xây dựng cuộc đời mình. Bởi lẽ, người ta chỉ có thể phá hoại những gì họ nhìn thấy, những gì họ chạm tới được. Nếu họ không biết bạn đang làm gì, họ sẽ không biết phải tấn công vào đâu.
Bài học về sự kín đáo này lại càng trở nên cốt tử đối với những người làm lãnh đạo, những người đứng mũi chịu sào. Không phải lúc nào bạn cũng phải chia sẻ mọi thứ với đội ngũ hay cộng sự của mình. Có những thời điểm, sự minh bạch cần được cân nhắc bằng trí khôn ngoan. Có những quyết định mang tính chiến lược cần sự tĩnh lặng tuyệt đối để chín muồi, và có những kế hoạch cần được bảo vệ nghiêm ngặt trước khi triển khai thực tế. Việc chia sẻ quá sớm hoặc quá nhiều đôi khi không mang lại sự đồng lòng mà lại gây ra sự hoang mang, lo lắng không cần thiết, hoặc tệ hơn là lộ thông tin cho đối thủ cạnh tranh. Người lãnh đạo giỏi là người biết cô đơn trong những quyết định lớn, biết giữ kín những gánh nặng trên vai để người khác có thể yên tâm làm việc. Đó là một dạng hy sinh thầm lặng, một sự kín đáo mang tính trách nhiệm cao cả.
Suy cho cùng, cuộc đời này là của bạn, và bạn không có nghĩa vụ phải biến nó thành một cuốn sách mở cho cả thế giới đọc. Không phải ai cũng đủ trình độ để hiểu trang sách của bạn, và không phải ai cũng đủ trân trọng để lật giở nó một cách nhẹ nhàng. Việc chọn lọc người để chia sẻ, chọn lọc điều để nói ra chính là biểu hiện của sự tôn trọng chính mình. Hãy học cách giữ khoảng cách trước khi đặt niềm tin. Niềm tin là thứ đắt giá, đừng trao nó cho những người chỉ tò mò về giá trị của viên kẹo trên tay bạn mà không quan tâm đến bàn tay đang cầm nó. Hãy xây dựng một nội tâm phong phú và vững chãi đến mức bạn không cần phải tìm kiếm sự xác nhận từ bên ngoài qua những lượt "like" hay những lời bình luận ảo.
Hãy để thành công nói thay bạn. Hãy để những giá trị bạn âm thầm kiến tạo tự lên tiếng khi chúng đã đơm hoa kết trái. Một cái cây cổ thụ không cần phải khoe khoang bộ rễ của mình to lớn thế nào, người ta chỉ cần nhìn vào tán lá xum xuê và bóng mát nó tỏa ra để biết sức sống của nó mãnh liệt ra sao. Hãy sống như bộ rễ ấy, âm thầm, bền bỉ, bám sâu vào lòng đất, nuôi dưỡng nhựa sống trong bóng tối để rồi dâng hiến cho đời những hoa trái ngọt lành nhất. Và hãy luôn khắc cốt ghi tâm rằng: Trong một thế giới ồn ào, sức mạnh thật sự đến từ những điều bạn đủ khôn ngoan, đủ bản lĩnh để giữ riêng cho mình. Sự bình an không đến từ việc người khác nghĩ gì về bạn, mà đến từ việc bạn biết rõ mình là ai, mình đang làm gì, và mình đang bảo vệ điều gì trong "lớp vỏ kẹo" của chính tâm hồn mình.
Nguồn tin: Lm. Anmai, CSsR
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Một phụ nữ nghèo ở Nghệ An thầm lặng chôn cất nhiều hài nhi xấu số
Lẽ Đời .
Công và quạ, con nào đẹp hơn?
Thành phố Mỹ có thể bị siêu động đất “hạt nhân” tách đôi.
Mười nguyên tắc thọ thêm nhiều tuổi.
Làm sao để hạnh phúc?
Little Saigon: 16 thủ khoa và á khoa Học Khu Garden Grove 2017 là gốc Việt
10 lý do chịu đau khổ
Người London dốc lòng cứu trợ cư dân trong vụ cháy chung cư
Thiền những hình ảnh đẹp